Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 167: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

“thả Tuyết Vi đi.” Đúng lúc này, Bạch Dạ đã bình tĩnh mở miệng.

Dạ Phi Linh chọn môi cười nói: “A. YV, Dạ, Vi sao? Anh coi trọng cô ta như thế, nói vậy…… giữa các người không hẳn là thầy, trò đơn giản như vậy đi? Tôi đây, làm sao sẽ thả quân cờ thú vị như vậy chứ?”

Đúng vậy.

Dược vật YV này là Bạch Dạ và Tuyết Vi nghiên cứu chế tạo, mà mệnh danh đúng là lấy từ, ‘Dạ’ trong Bạch Dạ, ‘ Vi ’ trong Tuyết Vi……

Ba năm trước.

Đó là mấy tháng sau khi Tuyết Vi thổ lộ cùng Bạch Dạ, dược vật YV này cũng vừa nghiên cứu chế tạo ra tới không lâu……

‘ huấn luyện viên Bạch, huấn luyện viên Bạch, không bằng chúng ta đặt cái tên cho dược vật này đi? ’

‘đặt tên? ’ Thơ_Thơ_diendanlequydon

‘ đúng vậy, bây giờ nó đã được quân đội tuyển dụng, chúng ta thân là nhân viên nghiên cứu chế tạo khẳng định có quyền đặt tên đi? ’

‘ cô muốn đặt tên cho nó là gì? ’

‘ à……’ Tuyết Vi tinh tế suy tư một lát, ngay sau đó, cười xấu xa nói: ‘kêu là YV được không?? ’

‘YV? ’ lập tức, Bạch Dạ liền phản ứng lại đây nguyên ý tên này, anh chỉ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cái gì đều không có nói.

Làm cho Tuyết Vi không biết rốt cuộc anh đồng ý? Hay là không đồng ý, tâm tình không khỏi có chút mất mát nho
nhỏ.

Nhưng, về sau quân đội mướn người báo cáo xuống dưới, Tuyết Vi vừa thấy đến tên dược vật này, không khỏi lộ ra tươi cười ngọt ngào ……

Ký ức kéo về.

Nhìn Bạch Dạ trước mắt, Tuyết Vi cố ý nhìn thẳng tầm mắt anh, bây giờ, cô thật sự hối hận đặt tên dược vật này, một cái tên như vậy vĩnh cửu sẽ không lau đi, chỉ cần chạm đến, liền sẽ nhớ tới từng ly từng tý trước kia ……

“Tuyết Vi, đi thôi, đến bên người quan dạy cô đi thôi, tôi tưởng, bây giờ anh ta nhất định lo lắng hỏng rồi……”

Suy nghĩ bị cắt đứt lời. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Tuyết Vi khó hiểu ngây ngẩn cả người, Dạ Phi Linh liền dễ dàng buông tha cô như vậy sao?!

Còn đang nghi hoặc.

Một bàn tay Dạ Phi Linh chậm rãi di chuyển tới bên hông Tuyết Vi.

Cô nhíu nhíu mày, mơ hồ cảm thấy được Dạ Phi Linh giống như thả thứ gì ở trên túi áo mình, còn không đợi phản ứng lại đây.

Dạ Phi Linh dùng sức đẩy lưng của cô.

Tuyết Vi không kịp chống đỡ té ngã trong lòng ngực Bạch Dạ ……

Mà vào giờ phút này biểu tình Bạch Dạ lại không có nửa điểm thả lỏng, ngược lại càng thêm âm trầm……

“Bạch Dạ, giống như 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện