*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Đôi mắt cô vừa chuyển: “Làm gì?” Gương mặt trái xoan đẹp chậm rãi tiến đến trước mặt anh: “Nên anh sẽ không cho rằng, anh đưa cho tôi vài thứ, tôi liền phải lấy thân báo đáp đối với anh hả?”
“Bảo bối, cô là cô gái không biết đủ nhất tôi từng thấy.” Hoàng Phủ Nguyệt một bên thật sự là nghe không nổi nữa: “Đừng nói anh hai tôi đưa cô đồ vật, chính là xách theo mấy thứ này đi theo sau mông cô, liền có bao nhiêu cô gái hâm mộ muốn chết rồi hả? Cô khen ngược, cũng không biết cảm ơn một chút.”
“Hừ, anh cũng nói là, đó là cô gái khác. Tôi, chính là tôi. Giống loại ân huệ nho nhỏ này, không cách nào đả động tôi.”
“vậy cái gì có thể đả động cô?”
“hả?” Nghe Hoàng Phủ Nguyệt nghi vấn, Tuyết Vi hơi hơi trầm tư một lát……
Cái gì có thể đả động cô?
Nếu hai năm trước hỏi cô vấn đề này, có lẽ cô có thể trả lời. Chính là…… sau khi gặp sự kiện Bạch Dạ kia, cô cũng đã không biết chính mình nghĩ muốn dạng đàn ông gì. A……
“Ai biết được…… Đồ ăn tới, khởi động đi.” Tuyết Vi khéo léo dời đi đề tài, động đũa. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Hai tròng mắt Hoàng Phủ Nguyệt
chợt lóe, theo bản năng liếc mắt Hoàng Phủ Minh một cái.
Giờ phút này, anh đã thấy ở trong mắt Hoàng Phủ Minh là một người đàn ông đang đợi thưởng thức một cô gái, lộ ra cái loại ham muốn chinh phục cực kỳ mãnh liệt.
Trước kia, có lẽ anh còn không rõ vì sao Hoàng Phủ Minh bị cô gái này hấp dẫn. Nhưng bây giờ……
Anh đã nhìn thấu hết thảy!!
Trên người Tuyết Vi nở rộ chính là tính cách phụ nữ hiện đại tự tin, cao ngạo cùng với sức quyến rũ nữ tính cực mạnh.
Mà Hoàng Phủ Minh lại là cái loại đàn ông bá đạo, dã tâm mười phần, ham muốn chinh phục cực mạnh.
Đối mặt Tuyết Vi đỉnh cao khiêu chiến khó có thể như vậy, lấy tính cách Hoàng Phủ Minh người đàn ông như vậy làm sao sẽ không động tâm?
Nếu không phải ngại tình anh em, Hoàng Phủ Nguyệt đều hận không thể khiêu chiến một phen tòa Everest này!!
“Tiếp theo đi đâu tốt đây, chúng ta muốn hay không……”
“Ai! Bảo bối, làm người không thể ích kỷ như vậy, hai chúng tôi đều bồi cô hết thời gian một buổi