*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Nay nói, chỉ sợ nếu cô bất động, cuối cùng rơi vào tin đồn hoa khôi quân đội là ‘ ngủ ra tới ’.
Nhưng……
Khảo nghiệm như vậy giống con khỉ biểu diễn, thật sự không phải tác phong của cô!
Đáng chết!
Liền biết không nên tham gia thi đấu tuyển chọn hoa khôi quân đội nhàm chán như vậy!!
“Cái này là aspirin……” Thật lâu sau, Tuyết Vi đã lạnh lùng mở miệng.
Người phụ trách tiếp nhận dược vật đi ra lập tức cho ra đáp án: “Chính xác.”
“Cái này là thuốc trị cảm bình thường.”
“Chính xác!” Thơ_Thơ_ddlequydon
“Cái này là thuốc hạ sốt; cái này là viêm xoang mũi; cái này là tiêu hóa……”
“Chính xác! Chính xác! Chính xác!! Toàn bộ chính xác!!”
Trong phút chốc, những bọn lính vây xem đó mỗi người lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng, nửa cái hội trường dường như lâm vào bên trong một mảnh tĩnh mịch.
Không biết qua bao lâu……
“Thật là lợi hại……”
‘ bốp…… bốp …… bốp ……’
Trong đám người truyền đến tiếng vỗ tay thưa thớt, cho đến bị một trận tiếng vỗ tay dời non lấp biển bao phủ toàn bộ hội trường. Những người đó làm khó dễ Tuyết Vi xem như hoàn toàn chịu phục!!
Tuyết Vi liền như vậy thản nhiên biến mất ở trong tầm mắt sùng bái.
Nhưng mới vừa đi không được hai bước, cô liền phát hiện có ba đôi mắt tràn ngập sát khí thẳng lăng lăng từ chính diện đánh úp lại……
“Tuyết Vi!!! Hoàng Phủ Quân Trường đâu?!!”
Hãn……
Cô căn bản liền quên chuyện chạy tới binh đoàn thứ nhất là vì đi
tìm Hoàng Phủ Minh!!! Thơ_Thơ_ddlequydon
Cuối cùng, Tuyết Vi cũng không có chạy tới khu ghế binh đoàn thứ nhất mời Hoàng Phủ Minh. Nhưng thật ra Hoàng Phủ Minh nhân an ủi cấp dưới thuận theo tự nhiên chạy tới khu ghế binh đoàn thứ ba.
Anh vốn định nhân vừa mới gặp Tuyết Vi, nề hà mỗi người nữ binh của binh đoàn thứ ba tựa như sói hổ vây quanh anh chật như nêm cối.
Hoàng Phủ Minh chỉ phải mượn cớ chạy trước tiên ……
“Tiểu Vi, Tiểu Vi, tới! Cô xem cái này, xem cái này……”
Tò mò đi tới trước người Mạc Nhã Như, theo ngón tay cô nhìn lại.
Chỉ thấy, ảnh chụp triển lãm trước tường một mặt đại sảnh yến hội, dựa theo năm khác nhau treo đầy ảnh nam nữ chụp chung.
Có năm 2000, có năm 2001 …… Có năm 2010. Lúc Tuyết Vi nhìn đến năm 2011 ……
“Hoàng Phủ Quân Trường?!” Cô nghi hoặc nhíu mày.
“Làm sao vậy? Cô kinh ngạc cái gì? Này hẳn là Hoàng Phủ Quân Trường lúc còn chưa có lên làm Quân Trường chụp, khi đó Hoàng Phủ Quân Trường phỏng chừng cũng