*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
“Bác Hoàng Phủ năm mới vui vẻ, bác gái năm mới vui vẻ, Bạch, Bạch tướng quân năm mới vui vẻ……” Tuyết Vi chào hỏi từng cái với mỗi người, khi ánh mắt đối diện đôi mắt Bạch Dạ, nụ cười ở trên mặt cô hiển nhiên có chút mất tự nhiên.
“Năm mới vui vẻ.” Bạch Dạ lạnh lùng đáp lại một tiếng, lập tức liền thu hồi tầm mắt tiếp tục cùng Hoàng Phủ Dương Vinh đánh cờ.
Ba người đàn ông chú tâm vào đánh cờ, Tuyết Vi hiền lành ngồi ở một bên.
Tuy sớm đã đoán được có Bạch Dạ ở đây, bữa cơm đoàn viên này ăn sẽ không được tự nhiên, lại cũng chưa từng nghĩ sẽ đứng ngồi không yên như thế.
“Lão gia, bữa cơm đoàn viên đã chuẩn bị rồi.”
“ừm, tôi đã biết. Đúng rồi, tiểu tử Nguyệt đâu? Làm sao đều đến giờ này còn không có xuất hiện?! Mau đi kêu!”
“vâng, lão gia.” Đợi quản gia vừa muốn rời đi.
Tuyết Vi vội vàng ngồi dậy: “Lạc quản gia hẳn là có rất nhiều chuyện gấp, hay là tôi đi kêu tam thiếu gia đi.”
“Vậy phiền toái cô, Tuyết tam tiểu thư.”
“Không phiền toái, không phiền toái……” Có thể nhân cơ hội này đi ra ngoài hít thở, cô cầu còn cầu không được đâu.
‘ Cộc cộc cộc……’
Thực mau đi tới chỗ ở của Hoàng Phủ Nguyệt, Tuyết Vi gõ liên tiếp vài cái. “Nguyệt!
Nguyệt, anh có ở nhà sao?” Thơ_Thơ_ddlequydon
‘ Cộc cộc cộc……’
“Nguyệt?!”
Đợi hồi lâu cũng không thấy có người ra tiếng, Tuyết Vi nghi hoặc nhíu mày.
Ngẫm lại, từ lần trước bọn họ đi ra ngoài đi dạo phố, sau khi trở về cô cũng chưa thấy qua Hoàng Phủ Nguyệt, lại nói tiếp đến có hơn phân nửa tháng thời gian đi?
Nên sẽ không……
Trong lòng căng thẳng, Tuyết Vi thử tính xoay tay cầm cái cửa, ai ngờ, lập tức liền mở ra cửa biệt thự.
Tức khắc, một mùi rượu đánh úp lại.
Đang xem đại sảnh, tất cả bức màn đều là khép kín, trong phòng miễn bàn nhiều âm u.
“Nguyệt? Anh ở đây sao?”
Mới vừa đi tới hai bước.
Tuyết Vi không biết bị thứ gì vướng một chút, lảo đảo té lăn quay trên thảm.
“Tê……” Cô hít hà một hơi, thử tính sờ sờ ‘ đồ vật ’ bẫy mình. Mơ hồ nhận thấy được hình như là……
Hoảng loạn móc di động ra, mở ra đèn pin.
Chỉ thấy, Hoàng Phủ Nguyệt nhắm hai mắt, tóc tán loạn nằm trên mặt đất, cũng