*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Nghĩ tới, cô làm sao không nghĩ tới.
Tại đây trong vòng Quân Khu Bạch Hổ, Địch Uy thanh danh hiển hách là thượng tướng binh đoàn thứ hai, cô bất quá chính là một nữ binh bình thường của binh đoàn thứ ba, rơi vào trong tay ông cũng là chuyện sớm muộn thôi!
“Địch thượng tướng, ngài vội vã kêu tôi lại như vậy, chính là muốn hỏi tôi vấn đề này sao?”
“Đương nhiên không phải. “Địch Uy chậm rãi cầm lấy một phần văn kiện trên bàn, “Bốp” một tiếng liền ném trên mặt đất: “Nhặt lên phân báo cáo này nhìn xem, nó là của cô làm sao?!”
Đối mặt động tác mang tính vũ nhục này, Tuyết Vi trầm mặc không nói cắn cắn răng, chỉ phải căng da đầu khom người nhặt lên phân báo cáo kia.
“Vâng.”
“Hừ, chỉ là một phần báo cáo đơn giản, người không có khả năng liền làm thành như vậy, thật không hiểu rõ, một đám thượng cấp các người đều là bao cỏ sao? Vậy mà lại dung túng cô giao ra rác rưởi như vậy?”
Buồn cười.
Mọi người đưa báo cáo xưa nay đều làm như thế này, đây là Địch Uy nói rõ muốn cố ý làm khó dễ cô đúng không?!
“Địch thượng tướng, Gần đây ngài thật đủ thanh nhàn. Đều tìm đọc báo cáo của binh đoàn thứ ba chúng tôi, tôi tưởng, hay là chờ Mộ tướng quân nhà của chúng tôi sau khi kết thúc nghỉ bệnh, để Mộ tướng quân tự mình nói với tôi đi.”
“để Mộ tướng quân tự mình nói
với cô hả? Tuyết Vi, cô ỷ vào có Mộ Thần Hiên chống lưng cho cô liền không sợ trời không sợ đất sao? Nhưng tốt nhất cô hỏi thăm rõ ràng trước, sáng nay Viện Nguyên Lão đã ra lệnh, bởi vì Mộ tướng quân nhà các người nghỉ bệnh, bây giờ binh đoàn thứ ba này tạm thời! Do tôi! Tiếp nhận!”
“Bốp” một tiếng, Địch Uy dùng sức vỗ xuống mặt bàn, đột nhiên từ trên ghế đứng lên.
Đáng chết! Thơ_Thơ_ddlequydon
Tuyết Vi phẫn hận cắn răng, cô nên nghĩ đến, Địch Uy đang êm đẹp xuất hiện ở binh đoàn thứ ba hiển nhiên là tiếp nhận công tác của binh đoàn thứ ba. Xem ra, nếu cô không bị Địch Uy sửa chữa một hồi, Địch Uy sẽ không cam lòng bỏ qua đi?
“Địch thượng tướng, tôi cũng không muốn nhiều lời làm gì, nếu ngài đối với phân báo cáo này không hài lòng, tôi sửa là được.”
“A, Tuyết Vi, từ nhỏ cô chính là một người hiểu được gió chiều nào theo chiều ấy, bây giờ biết tôi là cấp trên của cô, rốt cuộc bắt đầu biết sợ sao?”
Cô không phải sợ. Cô chỉ là hiểu được đạo lý hảo hán phải biết tránh thiệt trước mắt thôi.
Hiện nay Hoàng Phủ Minh, Bạch