*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
“Đây là giao dịch cô làm cùng cha tôi sau lưng tôi sao?!!” Tiếng chất vấn bình tĩnh gần như ‘ âm ’ lạnh rơi xuống, Hoàng Phủ Minh đột nhiên đứng dậy nhìn về phía Tuyết Vi đưa lưng về phía mình.
‘ thình, thịch……’ trái tim bất an gia tốc nhảy lên, Tuyết Vi vẫn không nhúc nhích đứng ở tại chỗ. Hoàn toàn không nghĩ tới, Hoàng Phủ Minh vậy mà sẽ thông minh đến loại tình trạng này, có thể lập tức nhìn thấu hết thảy?!
“tôi nói rồi……”
“Chuyện này không cần cô tới ‘ nhúng ’ tay……”
“cô vì cái gì…… Còn muốn tự cùng cha tôi định ra hiệp nghị như vậy!!!”
Tiếng bước chân nặng nề cùng với từng câu bén nhọn chất vấn Tuyết Vi ‘ bức ’ gần, khi Hoàng Phủ Minh đến phía sau cô, đột nhiên xoay thân thể của cô lại, bàn tay to, tàn nhẫn bóp ở cổ cô.
“ưm……”
Trong nháy mắt, Tuyết Vi liền có loại cảm giác khó có thể hô hấp. Khi đối diện hai mắt đen tràn đầy lạnh lẽo, cô mới biết được người đàn ông này có bao nhiêu sinh khí!
Thật đáng sợ……
Ánh mắt thật đáng sợ, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy người đàn ông này sẽ ở trước mặt mình triển ‘ lộ ’ một mặt tàn nhẫn như vậy.
“Này…… Như vậy…… Không phải, không phải thực được chứ?” Tuyết Vi cố sức từ giữa ‘ môi ’ nói ra mấy chữ. Thơ_Thơ_
“Hả? A……” Hoàng Phủ Minh nheo nheo mắt lạnh, bàn tay to ở giữa cổ Tuyết Vi
càng thêm trở nên siết lại.
Ninh Ninh ở một bên mắt thấy sắc mặt tiểu thư nhà mình phát xanh, vội vàng chạy tiến lên: “Nhị thiếu gia, nhị thiếu gia, bây giờ tiểu thư nhà tôi có thai trong người, chẳng lẽ ngài thật muốn bóp chết cô ta sao?”
“Này không chuyện của cô, cút!” Buông lỏng tay bóp chặt cổ Tuyết Vi ra, tay Hoàng Phủ Minh đảo qua……
Ninh Ninh lảo đảo về phía sau vài bước, té ngã trên mặt đất.
“Khụ khụ…… Khụ khụ……” Tuyết Vi thở hổn hển từng ngụm từng ngụm khí thô, nhìn thấy Ninh Ninh té ngã đã bất chấp chính mình, bước nhanh chạy qua: “Ninh Ninh, em không sao chứ?”
“Tiểu thư, em không có việc gì. Không có việc gì……”
“Hoàng Phủ Minh!!!” Tầm mắt Tuyết Vi đột nhiên nhìn về phía Hoàng Phủ Minh đứng ở một bên, đáy cặp mắt kia đen trắng rõ ràng tràn ngập tơ máu: “lúc trước không phải anh vẫn luôn nói Chị hai tôi thực hiểu chuyện sao? Làm sao? Bây giờ kêu anh cưới chị hai, mà tôi lại không ngại, chẳng lẽ không phải anh nên cười trộm mới đúng không?! Huống hồ, anh cùng Chị hai tôi lại không phải chưa thượng qua ‘ giường ’!!!?”
“Tôi cùng Chị hai cô thượng ‘ giường ’, bất quá chính là hiểu lầm mà thôi!!” Hoàng Phủ Minh không phủ nhận, anh