*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Hoàng Phủ Minh trầm khuôn mặt, im lặng không lên tiếng nhìn cô.
“Nói chuyện đi, có việc gì thế? Không có việc gì tôi ngủ!”
“Có việc.”
“Có chuyện gì, nói!”
“Ngủ!” Vẻ mặt Hoàng Phủ Minh vừa chuyển, vui cười liền đẩy mạnh Tuyết Vi vào trong phòng.
“này, anh ngủ thì trở về phòng ngủ, đây là phòng của tôi!” Cô bất mãn dụng tâm đẩy Hoàng Phủ Minh ý đồ nhảy vào phòng.
Về chút sức lực này, cô nơi nào là đối thủ của Hoàng Phủ Minh?
Anh không cần tốn nhiều sức liền chặn ngang ôm Tuyết Vi lên, anh liền mang theo Tuyết Vi cùng nhau ngã xuống giường. “Cái gì cô, tôi, chúng ta chính là hai vợ chồng.”
“Là ba người đi?!”
“Đúng vậy, còn có vật nhỏ này chưa sinh ra.” Hoàng Phủ Minh mỉm cười chỉ chỉ bụng Tuyết Vi.
Cô xem như hoàn toàn phục người đàn ông này, không có việc gì giả ngốc sao? Với cái gì lăng? Không rõ cô chỉ ‘ba người ’ là có ý tứ gì sao?
“anh liền thật mặc kệ chị tôi sao?” Vẻ mặt Tuyết Vi dần dần lạnh xuống.
Hoàng Phủ Minh cũng khôi phục vẻ nghiêm túc: “anh đã Nói xong với em, chuyện giữa anh và Chị hai em chỉ là hiểu lầm mà thôi. Nếu đòi
tiền, nhiều ít anh đều có thể cho cô ta. Nhưng mà…… Không cảm tình chính là không cảm tình, miễn cưỡng không được!” Thơ_Thơ_
Hay cho một câu không cảm tình chính là không cảm tình, miễn cưỡng không được!
Lấy lên bỏ xuống; dứt khoát lưu loát; làm việc không ướt át bẩn thỉu, người đàn ông có được tính cách quyết đoán như vậy, thật là làm Tuyết Vi hiếm lạ!
“A. Vậy anh cũng nên trước hết đem chuyện đang nói giải quyết đi?” Tuyết Vi nhàn nhạt cười, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Hoàng Phủ Minh.
Anh hiểu rõ.
Bây giờ rốt cuộc vẫn là ba người sinh hoạt, như vậy ở chung đi xuống, đừng nói Tuyết Vi không thoải mái, chính là Hoàng Phủ Minh anh cũng rất không được tự nhiên.
“Ngủ ngon.” Hoàng Phủ Minh ôn nhu cười, khẽ vuốt vỗ đỉnh đầu Tuyết Vi, đứng dậy liền rời khỏi phòng ngủ……
Nhưng mà……
Nụ cười treo ở trên mặt Tuyết Vi lại dần dần mất đi.
“Nếu, Hoàng Phủ Minh đem chuyện nên ‘ giải quyết ’ đều ‘ giải