Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ 

“Tam tiểu thư.”

Nhà họ Tuyết.

Tuyết Vi trở về dẫn tới không ít bọn hạ nhân nhiệt tình đón chào.

Hiện nay, trên dưới Nhà họ Tuyết không có người nào không biết sự thật cô đã cùng Hoàng Phủ Minh đăng ký.

Nói lớn, bây giờ cô là phu nhân thứ nhất danh chính ngôn thuận; nói nhỏ, chỉ là bởi vì bọn họ còn chưa có chính thức cử hành hôn lễ, cho nên địa vị Tuyết Vi không phải rõ ràng như vậy mà thôi.

Nhưng, cứ việc như thế, trên dưới người Nhà họ Tuyết vẫn biết nặng nhẹ.

“Mẹ tôi đâu?”

“Nhị phu nhân ở trong phòng.”

Nhị phu nhân??

Tuyết Vi thật đúng là ít có thể nghe thấy bọn hạ nhân xưng hô mẹ cô là nhị phu nhân ở Nhà họ Tuyết.

Bước nhanh đi đến lầu hai.

Trong khoảnh khắc Tuyết Vi mới vừa bước vào hành lang, Địch Mạn Lị vừa vặn từ trong phòng đi ra.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Vẻ mặt Địch Mạn Lị hiển nhiên tràn ngập địch ý. Thơ_Thơ_lequydon

Tuyết Vi giống như là không có nhìn đến bà ta, chậm rì rì từ bên người bà đi qua……

“Gặp được cũng không lên tiếng chào, thật đúng là càng ngày càng không có quy củ!”

Bước chân đi trước yên lặng, Tuyết Vi chậm rãi thối lui đến trước mắt Địch Mạn Lị, mỉm cười nói: “Cũng đúng, vì sao bà không chào tôi?!”

“Ta chào cô hả?! A, Tuyết Vi, cô
dựa vào cái gì?”

“Dựa vào cái gì?? Chỉ bằng tôi là vợ Hoàng Phủ Quân Trường, đệ nhất phu nhân hoàng thành này, bà nhìn thấy tôi vì sao không chào tôi, hả?!!”

“cô!!!” Địch Mạn Lị nhíu mày, đôi mắt âm ngoan mị mị: “tôi liền biết không có thể để cô loại tiểu nhân một sớm đắt chí!”

“Ha, con không nghe lầm chứ, mẹ lớn? Con là tiểu nhân? Đúng, con là tiểu nhân! Cùng mẹ loại người này, con cần thiết làm quân tử sao??”

Địch Mạn Lị không Nói, đôi tay lại gắt gao nắm chặt thành cái nắm tay.

“con tốt bụng nhắc nhở mẹ một câu, đối với chuyện cũ, con có thể không truy cứu, đó là đại khí của Tuyết Vi con, không hẳn là bổn phận; bây giờ con chỉ hy vọng bắt đầu từ hôm nay, chúng ta đường ai nấy đi, nước giếng không phạm nước sông, nếu không……” Tuyết Vi tiến lên một bước, âm trầm nheo lại đôi mắt: “Đừng trách con thù mới hận cũ cùng nhau tính với mẹ lớn!!!”

Tuyết Vi tự nhận, mình cũng không phải là thánh mẫu theo truyền thống gì; càng 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện