Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ 

“Minh, đừng nháo! Em bên này đang chơi”

“Minh!! Ai nha, anh đừng động em.” Tuyết Vi hoàn toàn chăm chú chơi di động, rõ ràng cảm giác được đôi tay Hoàng Phủ Minh ở trước người mình thập phần không an phận.

Anh trừng mắt ưng, phẫn nộ gầm nhẹ: “em *** trước buộc áo tắm cho anh rồi chơi trò chơi được chưa?!!”

Lúc này Tuyết Vi mới phát hiện……

Áo tắm mình không biết từ khi nào vậy mà bóc ra.

Cảm tình, vừa mới Hoàng Phủ Minh vẫn luôn tự giúp cô buộc áo tắm sao?

Hãn……

Phòng thay quần áo Nam.

Khoảng chín giờ tối, bọn họ mới từ trong hồ suối nước nóng ra tới.

“Anh hai, em thấy được nha……” Hoàng Phủ Nguyệt vừa thay quần áo, vừa cười xấu xa bên cạnh Hoàng Phủ Minh.

Anh mắt nghiêm khắc chợt lóe, gằn từng chữ: “Thấy cái gì!!!”

“A…… anh nói đi.” Chỉ thấy, Hoàng Phủ Nguyệt cười xấu xa, ngay sau đó từ trong túi móc di động ra, tìm kiếm ra mấy tấm Tuyết Vi vừa mới chụp.

Hoàng Phủ Minh nhìn lên, nghĩ thầm, em trai này nhìn chị dâu lõa thể, cũng liền nhìn, vậy mà còn có mặt mũi *** chụp ảnh chị dâu sao?

Chụp cũng chụp đi, còn *** chạy tới khoe ra với anh?!

Quả thực là…… Thơ_Thơ_lequydon

Không bằng cầm thú!

“Lấy ra!” Hoàng Phủ Minh vừa muốn đưa tay đoạt……

Tay Hoàng Phủ Nguyệt lanh lẹ đưa điện thoại di động giấu tới phía sau: “Anh hai, muốn xóa ảnh chụp, lấy đồ vật ra giao dịch.”

“Lấy đồ vật ra giao
dịch hả?” Anh lạnh lùng nheo nheo mắt, âm lạnh nói: “đồ vật trong phòng lầu ba của anh cất chứa tùy tiện em chọn!”

“mấy thứ kia…… em mới không cần.”

“anh mới vừa mua Bugatti cao cấp.”

Muốn nói xe này, trên toàn thế giới bất quá chỉ có mấy cái mà thôi, chính là thứ tốt trong lòng Hoàng Phủ Minh, đương nhiên cũng là thứ Hoàng Phủ Nguyệt mơ ước thật lâu. Đáng tiếc……

Nhưng cũng không phải là thứ Hoàng Phủ Nguyệt muốn.

Anh cười tà vẫy vẫy ngón tay.

Hoàng Phủ Minh lập tức nhíu mày: “ngay cả chiếc xe kia em đều không cần? Nói vậy…… em là muốn miếng đất anh mới vừa mua đi!”

“ừ.”

Miếng đất kia, dựa núi ven biển, toàn bộ hoàng thành chỉ có một miếng như vậy, muốn nói kiến tạo sơn trang, kiến tạo biệt viện, đều là vị trí nhất đẳng nhất tuyệt.

Hoàng Phủ Nguyệt đã mong muốn không biết bao lâu.

“A. Em sớm nói muốn miếng đất kia không phải xong rồi sao.”

“Xem ý tứ Anh hai này, là tính toán dứt bỏ yêu thích trong lòng sao?” Trên mặt Hoàng Phủ Nguyệt không khỏi lộ ra nụ cười hưng 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện