Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

Từng màn hôm qua như cũ hiện rõ ràng trước mắt, Hoàng Phủ Minh vừa nhớ tới Tuyết Vi vì muốn lợi dụng mình thế cô báo thù do đó nói dối liền cảm thấy đau lòng.

Bàn tay to, gắt gao nắm thành quyền.

Lạc quản gia đi theo phía sau anh nghi hoặc nhíu mày: “Nhị thiếu gia?”

“Đi, thông báo bác sĩ bên kia, vô luận phát sinh chuyện gì đều phải…… Trước tiên giữ được người mẹ!”

“Vâng.” Thu được mệnh lệnh, Lạc quản gia bước nhanh biến mất ở trong biệt thự.

Hoàng Phủ Minh thống khổ cắn răng, nhẹ giọng nỉ non nói: “Vi, anh vốn nên ngay lúc này bảo hộ ở bên cạnh em, chính là, anh thật sự không biết nên dùng tâm tình gì tới đối mặt với em……”

“duy nhất anh có thể làm cũng chỉ tới một bước này. Nếu con của chúng ta thật sự giữ không nổi, giữa chúng ta đây …… Cũng hoàn toàn không có ràng buộc……”

“Cho đến lúc này, em có thể chọn người em yêu. Nếu em lựa chọn cùng Bạch Dạ ở bên nhau, anh…… Như cũ sẽ chúc phúc các người……”

Yêu, là một loại trói buộc không cách nào buông tay; nhưng đỉnh cao tình yêu đó là hoàn toàn buông tay, kêu người mình yêu đi lựa chọn người cô yêu.

Hoàng Phủ Minh chưa bao giờ nghĩ tới, chính mình vậy mà sẽ đi đến một bước này. Chính mình vậy mà sẽ thật sự buông đôi tay ra, cho Tuyết Vi tự do lựa chọn ……

‘ Hoàng Phủ Minh! ’

‘tên hỗn đản này! Xấu xa……’

‘ Minh……’ Thơ_Thơ_

‘……’

Trở về từng ký ức cùng Tuyết Vi ở chung, Hoàng Phủ Minh thất thần nở nụ cười.

Người phụ nữ kia Vĩnh viễn là loá mắt như vậy, dường như ở trên người cô thời thời khắc khắc đều có thể tìm ra thứ mới,
làm sao đều sẽ không cảm thấy chán.

Chỉ là……

Ký ức như vậy, chậm rãi…… từ trong trí nhớ anh cắt bỏ từng chút.

Nếu có một ngày bọn họ gặp nhau, đứng bên người cô là một người đàn ông khác, Hoàng Phủ Minh thật sự không tưởng tượng được chính mình sẽ có tâm tình thế nào. Cho nên……

Hay là vĩnh viễn không còn gặp nhau nữa!

Bên kia……

“Lạc quản gia.”

Chỗ cửa Nhà họ Hoàng Phủ, Lạc quản gia vừa muốn rời đi liền bị Tuyết Khả Duy gọi lại. “Đại thiếu phu nhân, có chuyện gì sao?”

“lúc buổi sáng tôi nhìn thấy ông nhận được một cú điện thoại, hình như là về Em ba tôi hả?”

“Đúng vậy, đại thiếu phu nhân, Tuyết tam tiểu thư muốn sinh, bất quá gặp một ít chuyện ngoài ý muốn.”

“Ngoài ý muốn? Cái gì ngoài ý muốn?” Tuyết Khả Duy ra vẻ nghi hoặc dò hỏi Lạc quản gia.

Lạc quản gia trầm tư một lát, chậm rãi nói: “Giống như Tuyết tam tiểu thư có dấu hiệu khó sinh, bác sĩ sợ xuất hiện sự cố, cho nên tới dò hỏi ý kiến người nhà.”

“hả? Vậy…… ý tứ Minh là?”

“Nhị thiếu gia Nói, bất luận phát sinh chuyện gì, đầu tiên đều phải bảo đảm Tuyết tam tiểu thư an toàn.” Thơ_Thơ_

“Cái gì?” Tuyết Khả Duy quả thực không thể tin được chính lỗ tai mình. Cho dù là cô hại Tuyết Vi thành cái dạng này, ở trong mắt Hoàng Phủ Minh, hết thảy chính là Tuyết Vi sai.

Vì sao đến lúc này,


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện