Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

“Chủ tử, mời……” Tài xế cung kính kéo ra cửa sau, khom người chờ đợi Tuyết Vi xuống xe.

Cô mặt vô cảm sửa sang lại quần áo, chậm rãi đi xuống xe……

“Chị Vi Vi, chị tới đây làm gì ……?” Nhìn trước mắt, cửa lớn trang nghiêm, hùng vĩ, mặt trên mấy chữ to thiếp vàng ‘ trường quân đội Hoàng Bộ ’ thình lình ánh vào trong ánh mắt Ly Tiểu Tiểu.

“Ha hả, nơi này…… Là trường học cũ của chị……”

Cô cho rằng, khả năng đời này của mình đều sẽ không có lần thứ hai bước vào cái trường chứa đầy khuất nhục này;

Cô cũng cho rằng, cho dù trở về nơi này, trừ bỏ hận, sẽ không có tình cảm khác.

Chính là……

Thật sự đến nơi này, Tuyết Vi mới phát hiện, trường học này ở trong trí nhớ của cô thật tốt đẹp hơn so với căm hận. Nếu không phải nơi này, cô cũng sẽ không cùng Bạch Dạ quen biết, cùng Bạch Dạ hiểu nhau.

Chậm rãi, đi vào trong vườn trường.

Tuy rằng xa cách bảy năm, nhưng trong trường học một cái cây một cọng cỏ đều làm cô quen thuộc như vậy ……

Ánh mắt, nhìn về phía rừng cây cách đó không xa ……

Nơi đó!

Chính là nơi đó!

Chính là ở nơi lần đầu tiên cô cùng Bạch Dạ tương ngộ.

Không nghĩ tới, bây giờ nơi đó đã trở thành thánh địa nam ‘ nữ ’ luyến ái, ngược lại cũng đừng Nói,
rừng cây kia lại cũng có đủ ‘ lãng ’ mạn……

Mắt nhìn mấy đôi nam ‘ nữ ’ ôm nhau ở bên trong rừng cây, Tuyết Vi cười nhạt thu ánh mắt trở về, đi đến thang máy giáo viên đi vào. Thơ_Thơ_

Ngồi thang máy, thẳng đến tầng lầu giáo viên.

“Tiểu Tiểu, em ở chỗ này chờ chị đi.” Tuyết Vi để lại Ly Tiểu Tiểu một mình, vung tay, ‘ Cộc cộc cộc……’ mà nhẹ gõ cửa phòng hiệu trưởng.

Bên trong truyền đến một trận tiếng bước chân, Tim Tuyết Vi trong nháy mắt liền nhắc tới cổ họng.

‘ két ’ cửa phòng mở ra, khi Bạch Dạ nhìn thấy Tuyết Vi đứng ở trước cửa, đôi mắt lạnh đến không hề có độ ấm nháy mắt phủ lên một tầng ánh sáng ‘ kích ’ động nói không hết ……

“cô!!…… Đã trở lại?” Sau ba chữ mặt người đàn ông này tĩnh lặng như nước, sau khi anh nói xong, trên mặt lạnh lùng dần dần nổi lên một nụ cười khó nén.

Anh……

Thay đổi, cũng không thay đổi.

Hiện giờ, anh đã là người đàn ông trung niên hơn ba mươi tuổi, bên ngoài tuy thay đổi không quá lớn, nhưng khí chất băng lãnh khó có thể thân cận vốn thuộc về


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện