*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
‘ vì sao nha, mommy? ’
‘ nếu Miêu Miêu không làm như vậy, nói không chừng, về sau sẽ có chị xinh đẹp khác làm mommy mới của con, Miêu Miêu cũng không muốn mẹ rời đi đúng không? ’
‘ vâng, Miêu Miêu không cần mommy mới, Miêu Miêu chỉ cần một mình mommy.’
‘ ngoan, mau đi đi. Daddy của con hẳn là thực mau sẽ ra tới. ’
‘ nga……’ ngày đưa tiễn Miêu Miêu, Tuyết Vi nhìn như không có việc gì, nhưng đợi Miêu Miêu thật sự bị Hoàng Phủ Minh mang đi, mẹ này coi con như mạng rơi lệ.
Từ ngày sinh ra Miêu Miêu, đôi mẹ con này chưa từng tách ra, cô sớm thành thói quen cùng con gái ngốc manh làm bạn ở bên người. Hiện giờ, rời một lát, cô thật sự có chút không quen.
‘ Chị Vi Vi, nếu chị luyến tiếc Miêu Miêu như vậy, vì sao không trực tiếp mang theo Miêu Miêu đi tìm anh rể nhận nhau? ’ Ly Tiểu Tiểu thực khó hiểu, vì sao Tuyết Vi muốn tự mình chuốc lấy cực khổ như thế, rõ ràng luyến tiếc, còn cố tình muốn làm bộ cùng Miêu Miêu không quen biết. Thơ_Thơ_
‘ Tiểu Tiểu, em biết vì sao chị ở tiệc rượu đầy tháng của con trai Tuyết Khả Duy, muốn xuất ra cái chai formalin kia không? ’ Tuyết
Vi xoa xoa nước mắt nơi khóe mắt, nhàn nhạt hỏi lại.
‘ chị muốn để bọn họ cho rằng năm đó chị thật sự bởi vì khó sinh, không có sinh ra đứa trẻ? ’
‘ Đúng!! Kẻ thù của chị, nhất định không cho phép con của Minh tồn tại trên thế giới này. Nhưng, chị cần thiết phải cho con của chị một cái gia đình hoàn hoàn chỉnh chỉnh. Cũng chỉ có dùng biện pháp như vậy, mới có thể kêu người một nhà chúng ta quang minh chính đại đoàn tụ ở trước mắt đám hỗn đản kia. ’
Đây là ý niệm của Tuyết Vi cho tới nay.
Từ thời khắc mang thai, cô liền nói qua, cô cần thiết cho đứa nhỏ này một gia đình hạnh phúc, bình thường. Quyết không thể giống với cô, lúc tuổi nhỏ không có cha, cha tìm về, lại cảm thụ không được tình thương của cha!!
‘ vậy sao chị không cùng anh rể ăn ngay nói thật? ’
‘ đầu tiên, nếu muốn lừa gạt kẻ thù, trước hết cần lừa gạt người một nhà; thứ hai, chị cũng muốn mượn Miêu Miêu, ‘ trừng phạt ’ Hoàng Phủ Minh một chút, cho anh biết, biết cái gì kêu là hết đường chối cãi. Thứ ba……’
‘Thứ ba? ’
‘ đến nỗi Thứ ba ……’ ánh sáng ở trong mắt phượng Tuyết Vi