*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Hiển nhiên, Hoàng Phủ Dương Vinh ở một bên cũng sinh ra tò mò.
Thời điểm Tuyết Vi đại náo tiệc đầy tháng, ông liền nghi hoặc, vì sao Tuyết Vi muốn nhằm vào Tuyết Khả Duy như vậy! “Đúng vậy, Sâm nhi, chính là con hoài nghi Tuyết Vi, cũng phải có chứng cứ mới được. Vì sao Tuyết Vi muốn bắt cóc cháu trai của cha?”
“cha ……” Này vừa hỏi, thật đúng là hỏi Hoàng Phủ Sâm.
“Hay là con tới nói đi.” Tuyết Khả Duy lau nước mắt nơi khóe mắt, nhàn nhạt nói: “Cha, đây cũng là nguyên nhân hôm nay con tìm Em ba của con nói chuyện phiếm.” Thơ_Thơ_
“Kỳ thật chuyện hơn ba năm trước kia, Tuyết Vi vẫn luôn cho rằng là con làm hại nó, hơn nữa hại nó khó sinh. Con liền sợ, giữa chị em chúng con có cái gì hiểu lầm, lúc này mới đi tìm nó giải thích, nào biết đâu rằng…… nó căn bản là không nghe con giải thích.”
Hoàng Phủ Nguyệt xem như hoàn toàn phục kỹ thuật diễn của Tuyết Khả Duy.
Muốn Nói, cô lừa Hoàng Phủ Dương Vinh cũng thôi đi, nhưng Hoàng Phủ Minh là đương sự còn đứng ở đây, cô làm sao có lá gan trợn tròn mắt nói dối chứ?!
Bàn tay to, gắt gao nắm thành nắm tay, Hoàng Phủ Nguyệt tức giận đến nổi con ngươi không ngừng co
rút lại.
Một bên Hoàng Phủ Minh trấn an vỗ vỗ lưng anh.
Hơn ba năm trước đây, Hoàng Phủ Nguyệt có ý đồ đi theo Hoàng Phủ Dương Vinh thuyết minh chân tướng, anh lập tức liền đánh mất ý niệm của Hoàng Phủ Nguyệt.
Chỉ vì……
Chuyện này, chính là nói cho người toàn thế giới, y theo Tuyết Khả Duy giảo hoạt cũng có bản lĩnh trốn tránh trách nhiệm không còn một mảnh!
“Này quả thực là hồ nháo!! Đầu tiên, con là chị của nó, vì sao hại nó? Còn nữa, con cũng không có lý do gì hại nó, không phải sao?!” Sắc mặt Hoàng Phủ Dương Vinh âm trầm nắm chặt nắm tay.
Hoàng Phủ Sâm ở bên thấy vậy, vội vàng tiếp tục thêm dầu vào lửa: “Đúng vậy. Con xem, tám phần chính là Tuyết Vi thấy con cùng Duy chỉ có đứa trẻ, cho nên xuất phát từ ghen ghét, mới có thể bắt cóc Đỉnh Đỉnh.”
“Thảo!!!”
“Nguyệt, con đây là làm gì???” Vừa nghe đến Hoàng Phủ Nguyệt đột nhiên mắng lên thô tục, Hoàng Phủ Dương Vinh giận dữ. Thơ_Thơ_
“Không có việc gì, con chính là tò mò, làm sao trên thế giới lại có người không biết