*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Nơi ở Tuyết Vi..
Tiễn mọi người đi, Tuyết Vi vội vã chạy về trong phòng khách: “Các người…… giữa các người rốt cuộc là chuyện làm sao?!” Ánh mắt nhìn xung quanh Ly Tiểu Tiểu cùng Hoàng Phủ Nguyệt.
“giữa chúng tôi? Giữa chúng tôi không có việc gì.” miệng lưỡi Ly Tiểu Tiểu ra vẻ nhẹ nhàng.
Nhưng cô càng là như vậy, Tuyết Vi càng cảm thấy bất an: “Nếu không có việc gì, Tiểu Tiểu, quần áo em làm sao sẽ bị xả thành như vậy? Nguyệt, còn có anh, vì sao anh vô duyên vô cớ tới chỗ ở của tôi!”
“Ách……” Hoàng Phủ Nguyệt nghẹn lời.
Anh đã đáp ứng Ly Tiểu Tiểu sẽ không báo chuyện này cho Tuyết Vi, cho nên, tự nhiên không thể nói ra chính mình vì sao lại đến phòng cô, nếu không lấy Tuyết Vi thông minh nhất định sẽ đoán ra chuyện từ đầu đến cuối.
“Chị Vi Vi, thật không dám dấu diếm, kỳ thật…… em cùng anh Nguyệt quen biết từ rất sớm.” Ly Tiểu Tiểu tiếp nhận câu chuyện, vươn tay, ái muội ôm ở cánh tay Hoàng Phủ Nguyệt.
Nhưng vấn đề……
Hai chị em các cô mới trở về hoàng thành bao lâu? “Rất sớm…… Liền quen biết……?”
“Đúng vậy. Em và chị trở về hoàng thành liền cùng anh Nguyệt quen biết. Chẳng qua, giữa hai chúng tôi thoáng có chút
hiểu lầm. Nhưng nói là hiểu lầm, kỳ thật liền cùng chị và anh rể năm đó quen biết cảm giác giống nhau. Đến nỗi chuyện lần trước ở phòng Nguyệt ……” mưu phong cô vừa chuyển……
“chuyện lần trước ở phòng Nguyệt?”
“ừ. Chính là chuyện em nói anh Nguyệt cường ** gian em, đó là em cố ý hại anh. Cho nên, lần này anh chạy tới chỗ này là muốn trả thù em, kết quả đôi ta thường xuyên qua lại liền……” Lời nói kết tại đây, Ly Tiểu Tiểu ra vẻ thẹn thùng nở nụ cười.
Hoàng Phủ Nguyệt vẫn luôn trầm mặc sợ Tuyết Vi nhìn ra một, hai, cũng biểu hiện ra bộ dáng hơi có chút ngượng ngùng.
“Một khi đã như vậy, tôi đây cũng không cần thiết nói thêm cái gì. Đến nỗi hôn sự, tôi hy vọng hai người các người có thể cân nhắc, cân nhắc thêm.” Nói, Tuyết Vi nặng nề thở dài một hơi, chậm rãi đi lên phòng ngủ lầu hai. Thơ_Thơ_
Đợi sau khi xác nhận cô tiến vào phòng, sắc mặt Ly Tiểu Tiểu lạnh lùng, một phen liền ném ra cánh tay câu ở trên tay Hoàng Phủ