*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
“Này…… Cô…… Cô chính là…… Chính là Tướng quân binh đoàn thứ hai…… Quân khu Huyền Vũ sao?!” Mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Hãy còn nhớ rõ hơn ba năm trước, Quân khu Huyền Vũ phát sinh nội ‘ loạn ’. Em trai Dạ Phi Linh liên hợp binh đoàn thứ hai, tướng quân binh đoàn thứ ba tạo phản.
Xong việc, Dạ Phi Linh bình ổn nội ‘ loạn ’, lấy thủ đoạn tàn nhẫn xử bắn em trai cùng cha khác mẹ, cùng dòng thứ hai, hai vị tướng quân binh đoàn thứ ba.
Không bao lâu sau, tướng quân binh đoàn thứ ba liền có người trên đỉnh.
Mà tướng quân binh đoàn thứ hai lại chậm chạp chưa từng có người tiền nhiệm.
Cho đến khoảng một năm trước, thám tử các quốc gia tới báo, tướng quân binh đoàn thứ hai của Quân khu Huyền Vũ đã có người kế nhiệm, chỉ là người kia là ai, lại chưa từng có người nào biết được.
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bọn họ chỉ biết là người này ‘ tinh ’ thông nghiên cứu chế tạo các loại ‘ dược ’ vật quân dụng, càng thần kỳ chính là, ‘ dược ’ vật anh nghiên cứu chế tạo ra không người nào có thể giải, cũng không người nào có thể phục chế.
Phải biết rằng, có được nhân tài này đối với các quốc gia mà nói chẳng khác nào có được một quả ‘ vũ khí hạt nhân ’ hữu lực, nói thăng nhiệm anh làm tướng quân binh đoàn thứ hai một chút cũng không quá đáng.
Lại không nghĩ……
Người này người người suy đoán cũng không nghĩ được tướng quân binh đoàn thứ hai đúng là --- ----- Tuyết Vi!!!
“Dạ…… Dạ phi Quân Trường, nên ngài không phải là vì bảo hộ Tuyết Vi, mà cố ý nói dối đi?” Đến bây giờ
mới thôi, Hoàng Phủ Sâm như cũ không thể tin được một chuyện thật này.
Phải biết rằng, nếu Tuyết Vi thật là tướng quân binh đoàn thứ hai của Quân khu Huyền Vũ, ngày sau, nếu Hoàng Phủ Minh cùng cô liên hợp ở bên nhau…… Sợ là…… Đại sự không ổn! Thơ_Thơ_
“Hoàng Phủ tướng quân, ngài cảm thấy…… tôi cần thiết vì vợ của Hoàng Phủ Quân Trường mà nói dối sao?!” Ngôn ngữ không nhanh không chậm rơi xuống, trên mặt Dạ Phi Linh yêu dã lộ ra một vẻ mặt khủng bố khác.
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoàng Phủ Sâm khẩn trương hít một hơi: “phải…… phải, đích xác…… Đích xác không cần thiết. Nhưng…… Nhưng Tuyết Vi bây giờ là trọng phạm, hết thảy ứng lấy ổn thỏa trước.”
“A. Lấy chứng nhận sĩ quan của Tuyết tướng quân các người ra tới!” Dạ Phi Linh cũng lười cùng Hoàng Phủ Minh làm kiêu, lạnh lùng mệnh lệnh thuộc hạ đứng phía sau.
Trong đó một người binh lính binh đoàn thứ hai Quân khu Huyền Vũ nhanh chóng móc ra chứng nhận sĩ quan của Tuyết Vi giơ lên trước mặt Hoàng Phủ Sâm.
Lúc này, Hoàng Phủ Sâm xem như vô kế khả thi. “Sao có thể đây? Sao có thể đây? Tuyết Vi sao có thể là…… Là tướng quân Quân khu Huyền Vũ chứ?” Ánh mắt dao động trong lúc vô tình chú ý tới Hoàng Phủ Minh trầm mặc đã lâu.
Anh rõ ràng nhìn đến giờ phút này trên mặt Hoàng Phủ Minh ‘ lộ ’ một nụ cười giảo hoạt.
Lúc này anh xem như hiểu rõ vì sao