Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

Một chuyện sứ quán Quân khu Huyền Vũ cháy thực mau liền truyền tới lỗ tai nhóm nguyên lão ở viện giám thị.

Chuyện này không khỏi làm cho phân tranh giữa hai nước, Mấy vị nguyên lão đặc biệt tìm Dạ Phi Linh nói chuyện, hy vọng anh có thể chuyện lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không.

Dạ Phi Linh cũng lười đến tích cực, rốt cuộc cháy lần này là chuyện làm sao, anh đều rõ ràng hơn so với ai khác, cũng không có tiếp tục truy cứu đi xuống, chuyện này vẫn là lặng yên không một tiếng động từ bỏ.

Nhà họ Hoàng Phủ.

“Cha, bây giờ đôi mắt của Dạ phi Quân Trường bị mù, đêm qua sứ quán lại bị lửa lớn thiêu cháy. Cho nên, con nghĩ, tính toán an bài đám người Dạ phi Quân Trường tạm thời ở tại Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta. Ý cha như thế nào?”

Nghe Hoàng Phủ Minh lời lẽ chính đáng trình bày, Dạ Phi Linh ngồi ở cách đó không xa không khỏi cười lạnh lên.

Anh còn có thể không biết Hoàng Phủ Minh đánh chủ ý gì, vậy mà sẽ tốt bụng thu lưu mình như vậy sao?

Nếu không có Tuyết Vi ở đây, sợ là cho dù anh ngủ ở trên đường cái, Hoàng Phủ Minh cũng sẽ không quản anh chết sống. Thơ_Thơ_

Đương nhiên……

Ngẫm lại, hai người kia cũng mấy ngày nữa sẽ không được gặp mặt, đôi mắt anh khỏe lại, sẽ lập tức mang theo
Tuyết Vi rời khỏi hoàng thành, cũng không có cự tuyệt ‘ý tốt’ của Hoàng Phủ Minh.

“Đây là chuyện Quân Khu Bạch Hổ chúng ta nên làm, cha không có bất luận ý kiến gì.” Hoàng Phủ Dương Vinh sảng khoái đáp ứng đề nghị này rồi.

Dạ Phi Linh khiêm tốn cười, nho nhã gật đầu: “Vậy đa tạ Hoàng Phủ lão Quân Trường.”

“Linh nhi, bây giờ là ở nhà, không có quy củ nhiều như vậy. Ta là chồng của cô cháu, ta tự nhiên chính là dượng của cháu, cháu không cần kêu xa lạ như vậy.”

Dựa theo bối phận an bài, Hoàng Phủ Dương Vinh thật là dượng của Dạ Phi Linh.

Chỉ là……

Ngại với điều lệ giữa hai nước, vẫn là lần đầu tiên Dạ Phi Linh chính thức gặp mặt Hoàng Phủ Dương Vinh, dượng cháu hai người khó tránh khỏi sẽ có chút xa lạ.

“Ha hả, vậy đa tạ dượng.”

“ừ. Lạc quản gia, ông mang theo Linh còn có……” Ánh mắt nhìn mắt Tuyết Vi ở bên vẫn luôn trầm mặc không nói: “Còn có Tuyết tướng quân đi phòng cho khách ở biệt viện đi.”

“vâng……”

Có thể cảm giác được, ánh mắt Hoàng Phủ Dương Vinh đối với Tuyết Vi có chút quái dị.

Này, cũng thuộc bình thường.

Rốt cuộc, Tuyết Vi


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện