Editor: Thơ Thơ
Sau một lúc lâu người đàn ông trung niên mới định thần, nắm chặt nắm tay, cũng không quay đầu lại rời khỏi.
Theo người đàn ông trung niên rời khỏi, rốt cuộc Hoàng Phủ Minh kết thúc một nụ hôn này.
“Đi trước.” Anh nhìn cũng không nhìn Tuyết Vi một cái liền đi ra ngoài nhà ăn.
Một bước mới vừa ra cửa nhà ăn, Hoàng Phủ Minh dừng lại bước chân, ngoái đầu nhìn lại Tuyết Vi còn ngồi ở trên vị trí phát ngốc ……
Đưa tay.
Đầu ngón tay xẹt qua môi tựa như còn lưu mùi hương cô, khuôn mặt anh bình thản, khó hiểu nói: “Đáng chết, vì sao tôi thật sự hôn chứ?!”
“Minh! Minh! Anh không sao chứ?!!” Lúc này, vẻ mặt Mộ Thần Hiên khẩn trương đánh giá Hoàng Phủ Minh.
“cậu muốn nói cái gì?”
“không phải anh có thói ở sạch với người khác phái sao? Sau khi anh hôn vợ anh xong, đều không muốn ói một chút sao?” Lời này Mộ Thần Hiên mới vừa rơi xuống. Thotho_
Biểu tình Hoàng Phủ Minh lập tức cứng lại rồi……
Đúng vậy!
Vị này bá chủ hoàng thành, tay cầm thiên quân vạn mã Quân Trường Quân khu Bạch Hổ, kỳ thật vẫn luôn có một cái chỗ yếu không muốn người biết, đó chính là……
Thói ở sạch với người khác phái!
Nhưng không nông nỗi đến mức nghiêm trọng không thể cùng người khác phái lên giường. Lại không cách nào cùng người khác phái hôn môi.
Có thể nói, đối với Hoàng Phủ Minh mà nói, người phụ nữ đêm hôm đó đi nhầm phòng, là người khác phái đầu tiên sau khi anh chủ động hôn, không có cảm giác buồn nôn.
Cho nên, anh vẫn luôn yêu cầu Mộ Thần Hiên vô luận ra sao đều phải tìm được cô.
Đương nhiên, Hoàng Phủ Minh tìm cô, cũng không đơn giản là nguyên nhân này……
Nhà họ Hoàng Phủ, chủ viện.
Trong thư phòng to như vậy, Hoàng Phủ Minh ngồi ở trên giường nệm, mặt vô biểu tình nhìn lấy thuốc mỡ trong tay, là Tuyết Vi cho anh. “Là trùng hợp sao?”
Từ khi cùng Mộ Thần Hiên cáo biệt, suy nghĩ của anh liền dừng lại ở trong quán cà phê kia. Thotho_
Vẫn luôn buồn bực, vì cái gì cùng người khác phái không cách nào hôn môi, anh sẽ dưới tình huống cầm lòng không đậu hôn Tuyết Vi, lại không có bất luận cảm giác gì không khoẻ.
Tầm mắt, dần dần dời về phía cái nhẫn bạc bên trong tay phải kia ……
“anh biết không? Từ nhỏ đến lớn, người khác khinh thường tôi, cười nhạo tôi, tôi chưa bao giờ đáp lại bọn họ một câu. Bởi vì tôi tin tưởng, chỉ có người mềm yếu mới dựa vào miệng lưỡi chứng minh thực lực của chính mình!”
“Nhưng mà…… Bọn họ đã thấy một mặt tôi lóa mắt nhất. Tôi thống khổ cũng thế, thương tâm cũng thế, bọn họ không thấy được, không có! Không có! Tôi vĩnh viễn sẽ không gọi bọn họ đến nhìn mặt lúc tôi yếu đuối nhất! Cũng bao gồm anh ở bên trong……”
“Tôi biết, ở trong mắt mọi người tôi là nữ vương chói mắt, phượng hoàng cao ngạo, có gia thế tốt. Nhưng…… Ha ha ha, chỉ có chính tôi mới rõ ràng, chính mình rốt cuộc là cái thứ gì!!!”
Bên tai, không ngừng quanh quẩn cái đêm kia, người phụ nữ một câu lại một câu bi tình kể ra.
Hoàng Phủ Minh muốn tìm cô bởi một nguyên nhân khác, đúng là bởi vì, lời nói người phụ nữ này gây xúc động thật sâu trong lòng anh ……
Tầm mắt dừng lại ở trên cái nhẫn bạc vừa muốn thu hồi, trong lúc vô tình anh phát hiện…… Thotho_
“f?”
Trong cái nhẫn bạc, dùng dấu chạm nổi có khắc một chữ cái ‘f’ đánh dấu.
“chữ cái f này đại biểu cái gì đây?”
“Nhị thiếu gia.”
Giọng Lạc quản gia cắt ngang suy nghĩ của Hoàng Phủ Minh, anh buông đồ vật trong tay, vừa nhấc mắt……
Lệ quang trong mắt không khỏi làm Lạc quản gia rùng mình một cái!!
“Phát, phát sinh chuyện gì, nhị thiếu gia?”
“kết quả nghiệm thân hai đứa con gái Nhà họ Tuyết như thế nào?”
Lạc quản gia biết, thiếu gia nhà mình tuyệt đối là một người sẽ không quan tâm chuyện này, bây giờ dò hỏi lên, chắc là nghe được cái gì gió thổi cỏ lay. “Nhị thiếu gia, nhị tiểu thư Tuyết Phỉ Nhi Nhà họ Tuyết là thân trong sạch; nhưng…… tam tiểu thư Nhà họ Tuyết, đã không còn là xử nữ.”
Hoàng Phủ Minh liền biết, nhất định là báo cáo nghiệm thân xảy ra cái vấn đề gì, mới dẫn đến Tuyết Vi rời khỏi Nhà họ Hoàng Phủ.
Kỳ thật, anh đã thông báo Tuyết Vi trước tiên, chỉ cần cô cho người nghiệm thân một ít tiền, chuyện này cũng đi qua. Thotho_
Lại không nghĩ……
Cô vậy mà trực tiếp bị tra ra không còn là xử nữ sao?!
Không phải vừa mới làm xong phẫu thuật vá màng trinh sao? Người phụ nữ đáng chết này rốt cuộc có bao nhiêu người đàn ông?!!
“Đi ra ngoài!!” Hai chữ bạo liệt rơi xuống.
Lạc quản gia lập tức liền nhìn ra thiếu gia nhà mình phát hỏa, vội vàng rời khỏi thư phòng.
Vẻ mặt Hoàng Phủ Minh âm trầm nhìn về phía hai thứ đặt lên bàn, cầm
lấy thuốc mỡ Tuyết Vi đưa cho anh hung hăng ném đi ra ngoài……
*
Nhà họ Tuyết.
Việc người đàn ông trung niên từ hôn thực mau liền truyền vào trong tai Địch Mạn Lị.
Lần này Tuyết Vi về đến nhà, bị đánh, mắng tự nhiên là không thiếu được. Bất quá, cô dám làm ra chuyện này, cũng đã làm tốt hết thảy tâm lý chuẩn bị.
“Vi Vi, mẹ thực xin lỗi con.” Phòng trong, sáng nay Tôn Vân Vân mới thức tỉnh nhìn vết thương trên mặt con gái, áy náy chảy xuống nước mắt. Thotho_
“Mẹ, mẹ đừng nói loại lời nói này.”
“Không, là mẹ không tốt. Năm đó mẹ không nên trở về Nhà họ Tuyết, cũng không nên mang con đến Nhà họ Tuyết. Cũng là mẹ vô năng, mới đưa đến cho con luôn bị khi dễ.”
“Mẹ, lần này là con hại mẹ.”
Nếu không phải cô tự cho là thông minh muốn dùng tờ báo cáo kia tới kềm chế Tuyết Phỉ Nhi, cũng sẽ không nháo đến kết quả bây giờ.
Nếu không phải cô quá chấp nhất với hôn nhân có tình yêu, cũng sẽ không nóng lòng nghĩ rời khỏi Nhà họ Hoàng Phủ như vậy.
Kỳ thật, cô ở Nhà họ Hoàng Phủ ngốc thêm một ngày, những người đó cũng không dám khi dễ mẹ cô. Bởi vì bọn họ cũng sẽ lo lắng, vạn nhất cô lên làm Quân Trường phu nhân, có thể trở về trả thù hay không.
“Vi Vi, con không cần tự trách. Con là đứa con gái do mẹ thân sinh, mẹ còn có thể không biết con làm những cái đó là vì cái gì sao? Vi Vi……” Tôn Vân Vân chậm rãi kéo tay Tuyết Vi: “Có lẽ, phía dưới nói, thân là một người mẹ không nên nói. Nhưng mà, đối mặt tình huống bây giờ, mẹ không thể không suy xét đại cục một chút.”
“mẹ mới vừa nghe người hầu nói, ngày hôm qua, mẹ lớn con an bài cho con một việc hôn nhân. Tuy nói, việc hôn nhân kia đã huỷ bỏ. Nhưng nếu mẹ lớn con còn an bài xem mắt cho con, nếu đối phương còn không có trở ngại, con liền miễn cưỡng đáp ứng đi.”
“Mẹ?!!”
Tuyết Vi chưa từng nghĩ tới, mẹ vẫn luôn giáo dục cô, tiền đề hôn nhân cần thiết phải có tình yêu, bây giờ sẽ nói ra lời nói như vậy? Thotho_
“mẹ biết, mẹ nói ra loại lời nói này thực không có trách nhiệm. Nhưng, mặc dù gả cho một người con không yêu, cũng có thể sẽ sinh ra tình yêu. Nhưng con ở lâu trong Nhà họ Tuyết một ngày, sẽ chịu nhiều thêm một phần tội, rời khỏi nơi này nhanh lên đi.”
Là cái gì bức một người mẹ, có thể chịu đựng đứa con gái gả cho một người không yêu?
Lại là cái gì bức một người mẹ, có thể vi phạm chính lý luận mình giáo dục, nói ra lời không phụ trách như vậy?
Thời gian tám năm, Tôn Vân Vân sớm đã thấy rõ ràng hết thảy, bà hối hận mang Tuyết Vi về Nhà họ Tuyết. Nhưng hối hận này đã không còn kịp rồi, chỉ có thể nghĩ biện pháp kêu đứa con gái thoát ly bóng tối này ……
“Mẹ, mẹ không cần lo lắng cho con, con biết nên làm sao, bây giờ mẹ vẫn nên dưỡng thương cho khỏe đi.”
Gả cho một người không yêu sao?!
Cô thật sự làm được sao?
Nếu là thật sự gả……
Như vậy……
Cô cũng phải gả cho một người đàn ông bối cảnh cường đại hơn nhiều so với Địch Mạn Lị!!!!
Bởi vì chỉ có như vậy.
Mẹ lưu tại Nhà họ Tuyết mới có thể hoàn toàn xoay người;
Chỉ có như vậy.
Địch Mạn Lị mới có thể thua thất bại thảm hại……
Nếu không, cho dù kêu cô bình an thoát ly Nhà họ Tuyết, để mẹ cô ở tại chỗ này chịu tội, Tuyết Vi cô …… Cũng không cách nào đi đến hạnh phúc được!!