Editor: Thơ Thơ
“Vì sao?”
“Minh, cậu nói…… Vạn nhất…… Tuyết Vi về sau…… Yêu tôi như vậy? Tôi đây có tính là đoạt vợ anh không??”
“……” Nhìn bộ dáng Mộ Thần Hiên vô cùng nghiêm túc, thái dương Hoàng Phủ Minh tức khắc xuất hiện ba vạch đen: “Thần Hiên, anh tự kỷ …… Là trời sinh sao?”
“hả……”
“Đúng rồi, Thần Hiên.” Biểu tình Hoàng Phủ Minh đột nhiên nghiêm túc lên, chậm rãi từ trên giường ngồi dậy: “anh đi làm giúp tôi một chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Đi giúp tôi tra hai đứa con gái Nhà họ Tuyết, bên người Tuyết Phỉ Nhi có người đàn ông kêu ‘ Triết Hạo ’ hay không.”
Đêm hôm đó, sự tình người phụ nữ trong phòng gọi ra hai chữ ‘ Triết Hạo ’, Hoàng Phủ Minh vẫn luôn chưa từng nói lên với Mộ Thần Hiên.
“Được, tôi đã biết. Tuyết Phỉ Nhi chính là một người vợ khác của cậu?” Câu này theo lời nói Mộ Thần Hiên không chút để ý rơi xuống. Thotho_
Mặt Hoàng Phủ Minh nháy mắt trầm xuống dưới: “anh câm miệng cho tôi, cô ta không phải vợ của tôi!!”
“hả??? Kỳ quái, lúc tôi nói Tuyết Vi là vợ cậu, vì sao cậu liền cam chịu chứ? Ngược lại là tới Tuyết Phỉ Nhi, vì sao cậu liền……” Trong giọng nói, Mộ Thần Hiên xấu xa nở nụ cười.
Làm như bị chọc trúng uy hiếp, Hoàng Phủ Minh cho anh một cái nhìn xem thường, gầm nhẹ nói: “anh chạy nhanh làm việc đi thôi!!!”
“Vâng! Vâng! Vâng! Hoàng Phủ Quân Trường……”
Binh đoàn thứ ba.
Vừa đi làm, Tuyết Vi liền thu được tin tức bị điều chức, trực tiếp đi binh doanh binh đoàn thứ ba nhận chức.
Một thân quân trang màu đen có bài bản hẳn hoi mặc ở trên người cô, tư thế oai hùng hiên ngang.
Tuyết Vi đi đường dường như bay, nếu không phải bận tâm tới hình tượng cô liền thiếu chút nữa tung tăng nhảy nhót trên đường.
Lúc đi ngang qua sân thể dục huấn luyện.
Nhóm nam binh đang thao luyện vừa thấy Tuyết Vi, mắt đều ngó thẳng: “Thật mẹ nó xinh đẹp.” Thotho_
“Đúng vậy, khuôn mặt nhỏ kia lớn lên dường như thiên tiên.”
“Xem ra về sau chúng ta ở binh đoàn thứ ba liền không tịch mịch.”
Quân doanh buồn tẻ, nữ binh vốn dĩ là ít, mỹ nữ càng thiếu lại thiếu, Tuyết Vi vừa tới binh đoàn thứ ba xem như tạo phúc cho nhóm người đàn ông độc thân này, bọn họ cũng không cần ngày ngày đêm đêm giả bệnh chạy tới bộ phận chữa bệnh xem Tuyết Vi.
“Đừng cao hứng quá sớm. Binh đoàn thứ ba chúng ta tổng cộng hơn vạn người, chỉ là đoàn đội liền có 100 đội, ai biết cô ta được phân đến bộ phận nào đi??”
“Cũng đúng!!” Mấy binh lính tính toán, vẻ mặt cười gian vây quanh đội trưởng dẫn đầu bọn họ: “Lý đội trưởng, anh biết cô gái kia được phân tới nơi nào sao?”
“Cô ta sao?? Các người cũng đừng chờ mong, mẹ nó tôi còn chờ mong đây. Cô ta được phân đến bộ phận tra xét, do Tiết thiếu tướng trực tiếp lãnh đạo.”
“A??? Vậy chẳng phải là chúng tôi rất khó mới có thể nhìn thấy mặt cô ta sao?”
Nửa xuất thân Tuyết Vi thuộc về trường quân đội, cho nên các phương diện, đặc biệt là thể năng khẳng định không bằng binh lính từ địa phương hoặc là trường học mời chào tới. Cho nên chỉ có thể cho cô chức vụ văn binh cùng loại với bộ phận tra xét như vậy.
Bất quá, thật ra Tuyết Vi cũng được tự do, cô chính là muốn mặc quân trang, cảm thụ một chút sinh hoạt bên trong binh doanh thôi. Như vậy cũng khá tốt. Thotho_
“Tuyết Vi, ngành tra xét của chúng ta nói thật dễ nghe là ngành giám thị, nói khó nghe chính là bộ phận hậu cần. Nhưng, chúng ta có sứ mệnh của chúng ta, ngàn vạn không thể hạ thấp chính mình, trong ánh mắt cũng không thể dung một hạt cát, hiểu rõ chưa?!” Nói chuyện, chính là lão đại riêng ngành, Tiết thiếu tướng.
Tuyết Vi tự nhiên hiểu rõ ý tứ lời nói này.
Nói trắng ra là, ngành tra xét này chính là ngành đắc tội với người, quan chức không có bao lớn, lại chuyên môn phụ trách cho người ta cáo trạng, mách lẻo gì đó. Ở binh đoàn là ngành nhất đẳng bị thù hận!
“vâng, Tiết thiếu tướng, tôi hiểu rõ!” Dáng người Tuyết Vi thẳng thắn kính chào Tiết thiếu tướng một cái theo nghi thức quân đội.
“Được. Trong chốc lát cô làm quen cùng người trong ngành chúng ta. Không sai biệt lắm khoảng mười giờ, sẽ có thượng cấp
lãnh đạo thị sát, bây giờ cô mới vừa vào đây, nguyện ý công tác bên ngoài thì công tác bên ngoài, không muốn công tác bên ngoài liền ở bên trong đại bản doanh cũng được.”
“Vâng, Tiết thiếu tướng.”
Nhìn theo bóng dáng Tiết thiếu tướng rời khỏi, Tuyết Vi chạy tới bộ phận tra xét nhất nhất chào hỏi các đồng sự.
Toàn bộ bộ phận tra xét tổng cộng có hơn trăm người, trong đó có sáu phần là nữ binh. Nữ binh phụ trách đều là một ít công việc rất đơn giản, đánh đánh báo cáo, viết viết văn kiện gì đó, rất là nhẹ nhàng.
Đến nỗi Tuyết Vi bị xếp vào bộ phận tra xét tương ứng…… Thotho_
Phòng y tế! Tiếp tục lo liệu nổi lên nghề cũ. Bất quá cũng đừng nói, đoán chừng cái này cũng thích hợp cô nhất rồi.
‘ cộp cộp cộp ……’
Lúc gần mười giờ, Tuyết Vi ngồi ở phòng y tế rõ ràng nghe được ngoài cửa từng trận tiếng bước chân.
Đại khái, lập tức liền đến thời gian quan viên thượng cấp đi thị sát sao?
Có đi hay là không đây?
Thôi!
Vẫn là……
Đi thôi!
Tuyết Vi đi theo mọi người một đường chạy chậm, ở cửa binh doanh binh đoàn thứ ba tập hợp thành một đội hình.
Toàn binh doanh hơn vạn người, đứng thành đội ngũ đội hình 100, thanh thế kia to lớn miễn bàn nhiều.
Phóng tầm mắt nhìn lại một màu đen, có thể thấy được quan cấp lãnh đạo lần này tới thật lớn không phải giống nhau, người toàn binh doanh đều xuất động.
“Quá buồn bực, thật không nghĩ luyện tập.” Thotho_
“Đây cũng không có biện pháp, ai kêu lãnh đạo lần này tới thị sát là đại Boss đâu.” Hai nữ binh đứng ở bên cạnh Tuyết Vi khe khẽ nói nhỏ hàn huyên.
“Vấn đề là hôm nay tôi tới kỳ nghỉ lễ, trong chốc lát phải tham gia chạy phụ trọng năm km, tôi còn không ngất xỉu sao??”
Chạy phụ trọng năm km sao??!
Tuyết Vi nghe thấy cái từ này đều phải hôn mê, khó trách Tiết thiếu tướng nói cho cô nguyện ý tới tham gia thì tham gia, không muốn tới tham gia cũng đừng tham gia đâu.
Hãn, cô thật đúng là thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa lại xông vào.
Xin hỏi, bây giờ cô có thể làm đào binh không?!!
Kim đồng hồ đúng giờ chỉ đến vị trí mười giờ.
Một chiếc xe việt dã Hummer treo biển số quân khu bh10000 chậm rãi chạy tới đội hình thanh thế to lớn kia.
Một khắc kia khi xe dừng lại.
Đội hình hơn trăm binh lính đứng nghiêm quân tư, âm thanh động tác nhất trí nghe tới đều rung trời!!
Trung tướng phụ trách mang binh đoàn thứ ba một đường chạy đến bên xe Hummer, cung kính mở cửa sau xe ra. Thotho_
Lúc này……
Một người đàn ông thân cao một met chín mấy khom người đi xuống xe, quân trang Quân khu Bạch Hổ trên người anh, miệng hổ sau lưng kia sinh động như thật ngậm một chữ ‘ một ’!
Dáng người này lúc anh đứng lại chớp mắt một cái, quả thực có thể dùng khí thế sức Bạt Sơn tới hình dung.
Chỉ là khí thế một người giống như áp đảo thiên quân vạn mã, không khỏi làm người tới gần anh hút một hơi lạnh.
“Mộ tướng quân đâu?!” lúc người đàn ông nói chuyện, một đôi lạnh mắt không có xem bất luận kẻ nào.
“Mộ…… Mộ tướng quân chạy đến quân khu mở họp, khả năng đường sá có chút trì hoãn, còn phải cần trong chốc lát mới có thể……”
“Trực tiếp duyệt binh!”