Tử sắc quang mang chợt lóe, xen kẽ rơi vào hành lang.
Phượng Cửu Ca vừa mới cảm giác được khí thế hai đầu trái phải đến gần, phía trên đỉnh đầu mạnh mẽ khẽ động, ngửa đầu lại nhìn thấy địa giới phía trên đã nứt ra một khe hở, tựa hồ chỉ cần một lát là muốn đem mặt trên phá vỡ.
Đáng chết!
Phượng Cửu Ca mười ngón tay nắm chặt thành quyền, đưa tay đem ngọn đuốc trước mặt vỗ về phía trước một cái, lập tức trận pháp khởi động biến hóa, bắt đầu có quy luật di động.
Mà nàng thì xoay người ẩn nấp ở trong Thiên Hỏa phòng hộ tiểu trận, từ bên ngoài chỉ nhìn thấy một đoàn hỏa diễm lóng lánh.
Thiên Hỏa phòng hộ tiểu trận này cũng không tinh diệu, nhưng mà bởi vì điều kiện địa lý, chỉ có thể làm được như thế.
Phượng Cửu Ca nhìn Vân Ngạo Thiên hai tay ở ngực kết một đạo thủ ấn, nhắm mắt lại bộ dáng hết sức chăm chú, thoạt nhìn còn cần thời gian.
Nàng quay đầu lại nhìn đám hắc y nhân đảo mắt đã tới trước mặt, khẩn trương đến mức tựa hồ muốn cắn nát một cái răng.
Một, hai, ba...!Chỉ riêng phía trước đã có mười lăm người, còn không biết phía sau cùng phía trên còn có bao nhiêu.
Bọn họ cùng hai nhóm trước đó bị Vân Ngạo Thiên