Lâm Tử Hạo gật gật đầu, sau đó nhíu nhíu mày : “Chẳng lẽ em bị ức hiếp cũng liên quan tới Lý Dĩnh?”“Cũng có thể nói như thế…….Tối nay đột nhiên em nhận được điện thoại của Lý Dĩnh, cô ấy hẹn em tới đây gặp mặt, nói là có chuyện muốn nói với em, nhưng em không ngờ……..” Tô Mộng Kỳ lại bắt đầu rơi lệ, nuốt nước bọt nói : “Ngoại trừ Lý Dĩnh còn có bốn năm gã đàn ông vây quanh em, bọn họ nói lúc em tham gia sinh nhật Lý Dĩnh đánh vỡ đầu Cương ca của họ nên họ muốn thay Cương ca tới giáo huấn em, sau đó bọn họ, bọn họ liền.……..”Nước mắt cô ta lã chã rơi, thần sắc hoảng sợ, Lâm Tử Hạo nhìn quần áo không chỉnh tề của cô ta, đầu tóc rối loạn thì liền hiểu, vừa tức giận vừa đau lòng, ôm cô ta vào ngực nhẹ giọng trấn an : “Được rồi được rồi, đừng nói nữa, không sợ, sự việc đã qua rồi.
Anh nhất định sẽ không bỏ qua cho đám súc sinh kia!”“Bỏ đi……..” Tô Mộng Kỳ ngẩng đầu, nhu nhược đáng thương nhìn hắn : “Em không muốn làm lớn chuyện này, huống hồ là bọn họ nhận lầm người, sau khi phát hiện thì không ức hiếp em nữa mà bỏ đi rồi.”Lâm Tử Hạo nhíu chặt mày : “Không được, hôm đó em đâu có tới tham gia sinh nhật Lý Dĩnh, sao có thể đánh Cương ca chứ.
Bọn họ thực sự đáng ghét, ức hiếp người khác bừa bãi vậy sao.”Tô Mộng Kỳ mím môi muốn nói gì đó còn bày ra dáng vẻ khó xử.
Lâm Tử Hạo đột nhiên nhớ tới điều gì, sắc mặt trầm xuống : “Chẳng lẽ bọn họ muốn đối phó Vi Vi?”Nước mắt trên mặt Tô Mộng Kỳ chưa khô, cô ta nhẹ giọng nói : “Sau đó Lý Dĩnh có nói với em, hôm sinh nhật cô ấy đã xảy ra chút hiểu lầm, Cương ca đánh vỡ đầu chị ấy, nhưng chị ấy cũng đánh lại Cương ca, vì thế anh ta mới sai anh em tới trả thù chị, Lý Dĩnh có quan hệ tốt với chị ấy đương nhiên sẽ bảo vệ chị ấy rồi, vì thế mới gọi em………”Cô ta ủ rũ cúi đầu giống như thương tâm không muốn nói tiếp.Lâm Tử Hạo nghiến răng, tức giận nói : “Vì thế cô ta lừa em ra đây để những người đó ức hiếp! Lý Dĩnh này thật độc ác!”Tô Mộng Kỳ cẩn thận kéo cánh tay Lâm Tử Hạo : “Được rồi mà anh Tử Hạo, anh đừng trách Lý Dĩnh, cô ấy cũng chỉ bảo vệ chị em thôi, thực ra em cũng không trách cô ấy, nếu không phải cuối cùng cô ấy không đành lòng mà nói ra thân phận của em, khẳng định em sẽ bị đám người kia……….”Lâm Tử Hạo nghe Tô Mộng Kỳ nói cũng hiểu đám người kia chưa làm nhục cô ta, Lâm Tử Hạo nhẹ nhàng thở ra, hắn xoa xoa tóc cô ta, thương tâm nói : “Mộng Kỳ, em quá lương thiện rồi, Lý Dĩnh đã đối xử với em như vậy mà em còn nói giúp cô ta.”Tô Mộng Kỳ ngượng ngùng cười, nước mắt trên mặt và nụ cười thanh lệ khiến Lâm Tử Hạo hơi rung động, hắn hoảng hốt dời tầm mắt.Tô Mộng Kỳ không cười nữa, nhàn nhạt nói : “Anh Tử Hạo, là anh hỏi em nên em mới nói, chuyện này không liên quan tới chị em, anh đừng vì em mà hiểu lầm chị ấy.”Vừa nghe Tô Mộng Kỳ nói vậy, trong lòng Lâm Tử Hạo đột nhiên lại cảm thấy Tô Vi cũng phải có trách nhiệm trong chuyện này, nếu không phải cô gây thù với Cương ca thì hắn ta cũng sẽ không tới trả thù, Tô Mộng Kỳ cũng sẽ không phải chịu tội thay.Lâm Tử Hạo ôn nhu xoa đầu cô ta, nói : “Mộng Kỳ, em thật sự rất tốt, Vi Vi có em gái tốt như em là phúc của cô ấy.”Tiết tự học thứ hai, Tô Mộng Kỳ vắng mặt.Tôi học xong liền đi tới xe của Tô gia đợi trước cổng trường, nhìn thấy Tô Mộng Kỳ và Lâm Tử Hạo đứng cạnh xe Tô gia, hai người đứng đối mặt