Lúc tôi bị gã Cương kia đánh vỡ đầu liền hôn mê bất tỉnh, bọn chúng thấy vậy không chỉ không đưa tôi tới bệnh viện mà còn nhân cơ hội chụp rất nhiều ảnh khó coi của tôi.
Lúc chụp ảnh bọn chúng còn cố ý che chỗ đầu bị thương của tôi lại, sau đó một đám đàn ông người thì ôm tôi thân mật, kẻ thì hôn tôi, sờ ngực tôi, họ còn cố ý chụp rõ ràng mặt tôi ở bên trong.Tham gia sinh nhật gì chứ, trang điểm xinh đẹp cái mẹ gì, tất cả đều là một cái bẫy! Bọn chúng chỉ muốn chụp những tấm ảnh ph óng đãng này của tôi để làm hỏng thanh danh tôi mà thôi!Kiếp trước, sau khi tham gia bữa tiệc này, hôm sau những tấm ảnh này liền được rải đầy sân trường, mọi người đều cười nhạo tôi, nói tôi không biết xấu hổ, ngay cả lãnh đạo nhà trường cũng chỉ trích tôi có hành vi không đứng đắn, mà cha tôi thì càng không phải nói, ông ấy biết được chuyện này liền mạnh mẽ tát tôi mấy cái.Nhìn những tấm ảnh chụp này, ngón tay tôi run lên vì tức giận, thật sự muốn xé nát khuôn mặt kia của Lý Dĩnh.Tôi xóa tất cả ảnh đi, sau đó lướt xem tin nhắn, không ngờ lại phát hiện Lý Dĩnh đang nói chuyện với một người đàn ông họ Trần đã có vợ, nội dung tin nhắn toàn là khiêu dâm bạo lực, hai người còn hẹn mười rưỡi tối chủ nhật gặp mặt ở khách sạn Hoành Phát.Tối chủ nhật? Hôm nay không phải là chủ nhật sao?Tôi liếc nhìn đồng hồ, ác ý cười lạnh, cứ tưởng Lý Dĩnh nhanh chóng đuổi bạn bè về là vì vội vã về nhà gửi ảnh cho Tô Mộng Kỳ, hóa ra là vội vàng hẹn hò với đàn ông có vợ.
Kiếp trước làm tôi thân bại danh liệt, còn tống tôi vào đồn cảnh sát, kiếp này tôi cũng phải trả lễ hậu hĩnh cho cô ta mới được.Vì thế, tôi dùng điện thoại công cộng gọi điện báo cảnh sát, nói có người bán dâm ở khách sạn Hoành Phát.Báo cảnh sát xong tôi liền vứt điện thoại của Lý Dĩnh vào thùng rác, sau đó tới một phòng khám kiểm tra vết thương.Bác sĩ nói vết thương của tôi khá sâu, phải cạo tóc chỗ bị thương đi mới khâu lại được.
Mắt thấy tóc mình bị cạo mất một khoảng, trên đầu còn dán băng gạc, trông thực sự rất xấu xí, nhưng tôi cũng chẳng ngại, xấu thì kệ xấu, lợi dụng tốt một chút không chừng còn có thu hoạch ngoài ý muốn.Xử lý vết thương xong, tôi bắt xe tới khách sạn Hoành Phát, nhìn thấy cửa khách sạn đang đậu mấy chiếc xe cảnh sát, đúng lúc này cảnh sát lại áp giải mấy đôi nam nữ ra ngoài, trong đó có một cô gái mặc váy hai dây, tóc uốn xoăn sóng rối xù, chỗ da thịt lộ ra ngoài còn có dấu vết ái muội, đó không phải Lý Dĩnh tới vụng trộm với người ta thì là ai?Tôi cười lạnh, giơ điện thoại lên nhanh chóng chụp lại dáng vẻ nhếch nhác này của cô ta.……….Khu Cảnh Sơn, phía nam thành phố.Đây là khu phố của người giàu, mười năm trước gia đình tôi đã dọn tới nơi này.Tôi vừa xuống taxi đã nhìn thấy một đôi nam nữ đang đứng trước cửa biệt thự nhà mình.Chàng trai dáng người cao thẳng, khôi ngô tuấn tú, quần áo thường ngày mặc trên người hắn ta cũng không che được khí chất giàu có của hắn.
Cô gái có gương mặt thanh tú, tuy rằng cô ta mới mười bảy tuổi nhưng phát triển rất tốt, cô ta mặc một chiếc váy bó dài màu xanh nhạt để lộ ra dáng người lồi lõm quyến rũ.
Cô ta mở đôi mắt to tròn ngập nước, liếc mắt đưa tình nhìn chàng trai, thẹn thùng nói : “Anh Tử Hạo, đã trễ thế này anh còn tới tìm chị em sao?”“Đúng vậy, vừa rồi anh gọi điện cho Vi Vi nhưng di động của cô ấy tắt máy, anh thấy lo nên qua đây xem xem cô ấy đã về nhà chưa.”“Vẫn chưa về, chị ấy đi ăn sinh nhật bạn nên sẽ không về sớm đâu.
Chúng ta ở đây chờ một chút đi.”Tôi nhìn chằm chằm gương mặt họ, nghe bọn họ nói chuyện, chỉ hận không thể lập tức xông lên liều mạng, không sai, bọn họ chính là kẻ thù của tôi, Lâm Tử Hạo và Tô Mộng Kỳ.Nhưng tôi không thể làm như vậy, tôi phải bình tĩnh lại, hiện tại tôi mới mười bảy, những bi kịch kiếp trước còn chưa xảy ra, tôi phải cẩn thận không thể để bọn họ nghi ngờ.
Tôi muốn