Edit: Hàn Mạch Tuệ
Beta: girl_sms
Cứ như vậy, bạn nhỏ Tiểu Kỉ xin nghỉ phép vài ngày, ở nhà nghỉ ngơi. Không giống như lúc trước, bên cạnh nàng giờ không có cái người vẻ mặt lạnh lùng, khi thì độc mồm độc miệng, lúc thì cử chỉ thô bạo, đôi lúc vô cùng ôn nhu tri kỷ – Giang Diệc Hàm.
Nhưng nàng vẫn thành công tìm được một người thay thế đến nhà để chăm sóc cho mình. Mà công việc gian khổ cùng buồn đau này lại rơi vào tay của người có quan hệ tương đối thân với nàng – Cố Nhu Thần ...
Cố Nhu Thần ở cùng một khu với Kỉ Nhạc Huyên, chỉ cách một tầng. Bởi vậy, mỗi ngày Cố Nhu Thần cũng không ngại cực khổ đưa thức ăn cho tiểu tổ tông.
Có tiếp xúc mới biết tốt xấu. Kỉ Nhạc Huyên lúc này mới phát hiện Giang Diệc Hàm thiệt tốt, lúc nàng dưỡng thương tại nhà Giang Diệc Hàm, tuy hay cãi nhau nhưng lại được chăm sóc đàng hoàng. Mà này Cố Nhu Thần vì còn phải chăm lo cho những nghệ sỹ dưới tay nàng ta, có khi một ngày chỉ cho mình có một bữa cơm.
Mỗi khi vừa ăn mì gói vừa xem TV, nàng sẽ nhớ đến thời gian tốt đẹp ở nhà của Giang Diệc Hàm , thế nào mà lúc trước không biết quý trọng ?
Ngao ~~~ Thiệt hối hận mà.
Cứ như vậy, qua mấy ngày ăn cải bẹ rau măng, cái chân đau của Kỉ Nhạc Huyên cũng hồi phục, mà điều làm nàng vui mừng là vết thương trên tay nàng cũng hồi phục hoàn hảo, không để lại sẹo, đáng mừng nha .
Nhưng việc gì cũng có mặt tốt và mặt xấu của nó, Kỉ Nhạc Huyên bình phục thì công việc tích tụ nhiều ngày tích tụ lại đổ dồn tới.
Mà việc quan trọng cần hoàn thành trước mắt là cái quảng cáo khoai tây do Cố Nhu Thần sắp xếp từ tuần trước "Ăn ta", không thể không khen ý tưởng quảng cáo này của nhà sản xuất. Quảng cáo Khoai tây "Ăn ta" không phải là dạng quảng cáo thanh thuần tươi mát mà phải nói là mỹ miều, hoa lệ, sâu sắc y như quảng cáo đồ trang điểm cao cấp.
Một nữ nhân mặc trang phục lụa mỏng thướt tha , tay cầm bịch khoai tây chiên, làn gió nhẹ vô tình thổi qua , váy mỏng nhẹ nhàng tung bay lộ ra cặp đùi trắng nõn như ẩn như hiện , mỹ nhân lắc lắc eo nhỏ , từng bước từng bước đi về phía trước .
Mỹ nữ hướng tới cặp đùi săn chắc của nam nhân cách đó không xa, vừa tới nơi liền ngồi bắt chéo chân trên đùi nam nhân, tay choàng lên cổ người đó kéo xuống . Nàng nhìn người đối diện, vẻ mặt câu dẫn mê ly , tay ngọc mở bịch khoai tây lấy ra một miếng rồi đưa đến bên miệng nam nhân , ái muội mà dụ hoặc nở nụ cười
"Anh muốn ăn nó hay ăn tôi?"
Cái quảng cáo này chính là cái đang nằm trong tay Kỉ Nhạc Huyên .
Kỉ Nhạc Huyên cầm bịch khoai tây , nhìn nam nhân đang ngượng ngùng ngồi đằng kia , nàng thiệt là chán ghét , thế nào lại có loại nam nhân như vậy , rõ ràng dáng người rất chuẩn men nhưng hành động và cử chỉ sao lại giống tiểu cô nương mới lớn vậy, hừ .
Ách, sao nàng lại thấy hắn so với Giang Diệc Hàm còn nữ tánh hơn . Cơ mà nếu Giang Diệc Hàm giống hắn ...... ngồi ở chỗ kia ...... mình liền ........
Kỉ Nhạc Huyên cắn cắn miếng khoai tây , tà ác mỉm cười , bất ngờ đạo diễn lại hô to~
"Action !"
Kỉ Nhạc Huyên cũng ngừng ngay vẻ mặt ảo tưởng sức mạnh của mình, hóa thân vào nhân vật. Kỉ Nhạc Huyên tuyệt đối là một diễn viên có tài, lúc làm việc , nàng tuyệt đối nghiêm túc với công việc , cho dù đối mặt với nam nhân khiến nàng chán ghét nhưng lúc diễn nàng cũng không biểu lộ ra ngoài.
Cứ như vậy , dựa vào tài năng xuất sắc của bạn nhỏ Tiểu Kỉ , quảng cáo quay một lần liền hoàn thành . Nhưng quay xong , bạn nhỏ tiểu Kỉ vẫn mang vẻ mặt bất mãn , nàng cầm bịch khoai tây chiên, vừa cầm một miếng đưa vào miệng nhai nhai vừa hướng về phòng thay đồ.
Khoai tây thơm ngon giòn tan lúc này lại biến thành vật để nàng phát tiết . Nàng thật không nghĩ tới , lúc đang quay , nàng nói xong câu kia , nam nhân đó cư nhiên ngay lúc đạo diễn hô "ok" lại bày ra bộ dạng đáng khinh cùng ngại ngùng nói
"Ăn cô....."
Ngay lập tức, Kỉ Nhạc Huyên liền trầm mặt , biểu tình chán ghét lồ lộ ra ngoài , trong lòng oán thầm , anh như vậy mà cũng đòi ăn tôi , ăn cái đầu anh !!!
"Cách cách...."
Bạn nhỏ Tiểu Kỉ phẫn hận cầm bịch khoai tây quăng vào mặt nam nhân kia , đáng nói là khuôn mặt hắn đầy khoai tây vậy mà lại ha hả cười .
Kỉ tiểu quỷ lấy làm ngạc nhiên , chẳng lẽ hắn bị mình quăng khoai tây vào mặt liền choáng váng đầu óc đến ngu rồi . Bất quá rất nhanh Tiểu Kỉ của chúng ta liền hiểu được , hắn ta chỉ là giả ngu mà thôi . Nam nhân kia cười là bởi vì lúc nàng tức giận đứng lên , đai an toàn vừa lúc tuột xuống , mà tầm nhìn của hắn lại vừa vặn nhìn vào chỗ đó , thế là đem hết cảnh sắc phong phú của nàng nhìn hết.
Bạn nhỏ Tiểu Kỉ phát hiện điều này dĩ nhiên không thể dễ dàng bỏ qua cho hắn , nàng vội đem đai an toàn kéo lên , sau đó nâng chân hướng ngay yếu điểm của bất kì nam nhân nào mà đạp .
Cho dù cao lớn tới đâu , đụng vào yếu điểm cũng thật đáng thương .
"A !!!!!!"
Ngửa mặt lên trời thét chói tai, tiếng kêu thảm thiết của hắn lại bị phòng cách âm ngăn cách với bên ngoài , thật lâu không yên tĩnh.
Kỉ Nhạc Huyên lại giống như lãng tai không nghe thấy, ưu nhã duỗi tay thì có ngay nhân viên đem bịch khoai tây khác đưa cho nàng .
Khóe miệng còn đang dâng lên tia cười lạnh , Kỉ Nhạc Huyên ngẩng đầu tiêu sái đi vào phòng hóa trang , chuẩn bị dọn dẹp này nọ rồi về nhà .
Vừa bước vào phòng nàng không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối .
Trong phòng vốn không có một bóng người, không biết từ khi nào lại xuất hiện một nữ nhân ưu nhã ngồi trước gương trang điểm . Nữ nhân kia quay lưng về phía nàng , cho dù không có hình phản chiếu trong gương thì Kỉ Nhạc Huyên cũng nhận ra người trước mắt, không phải người nàng vừa yêu vừa chán ghét – Nữ vương băng sơn mặt than Giang Diệc Hàm sao (Giang tỷ mà biết cưng đang gọi tỷ như thế hẳn sẽ làm cưng 3 ngày không xuống giường đc =)))))))))))))) )
Ai da, nữ vương giống đang nhắm mắt nghỉ ngơi nha .
Một tia trêu đùa hiện lên trên mặt Kỉ Nhạc Huyên lại làm nàng càng chói lọi xinh đẹp , nàng đưa ngón tay lên môi ý bảo nhân viên đừng lên tiếng nữa rồi lại vẫy tay . Cô bé nhân viên phía sau hiểu ý lui ra ngoài , hơn nữa lại thập phần hiểu chuyện đem cửa đóng lại .
Kỉ Nhạc Huyên cực kì hài lòng biểu hiện của cô bé đó , nhưng tâm lý lại có chút do dự , vừa rồi hình như