Về tới phòng bệnh của con, cậu nhìn thấy Giao Giao đang vừa nằm ngủ vừa cho con bú còn chú Kính nhìn ngồi bên cạnh đang thay tả cho đứa trẻ.
Trước mặt cậu cảnh này tuyệt đối không thể chấp nhận được, cậu nổi cơn ghen hừng hực đi tới bên giường đẩy mạnh tay chú Kính ra:"Bác đang làm gì vậy? Ai cho phép bác làm thế hả?Nghe tiếng cậu Giao Giao giật mình thức giấc ngơ ngác ngồi dậy:" Sao..
sao vậy hả? Lại có chuyện gì? "Gia Nguyên tức đến đỏ cả mặt chỉ tay vào cô:" Sao em có thể cho con chú thoải mái trước mặt người đàn ông khác như vậy? Ít nhất em phải lấy gì che chứ! "Chú Kính sợ hai người họ cãi nhau nên chen vào vội nhận lỗi về mình:" Là do bác, khi nãy thấy bác ngủ rồi nên Giao mới cho con bú sau đó thì Giao ngủ say, bác thức dậy thấy tả của An Lạc có mùi nên mới thay cho nó.
"Gia Nguyên quay lại nhìn chú Kính với vẻ mặt thịnh nộ:" Vậy ra là bác cố ý muốn nhìn ngực của vợ tôi.
"Chú Kính:" Không có, không đời nào bác lại suy nghĩ vậy cả.
"Giao Giao ngồi bế con mà cảm thấy quá mệt mỏi, cô lắc đầu ngao ngán rồi lại nằm xuống giường tiếp tục cho con bú tiếp mặc kệ hai gã đàn ông muốn đâm chém làm gì thì làm.Gia Nguyên lớn tiếng trách chú Kính một hồi rồi đuổi thẳng chú ra khỏi phòng, chú đành nghe theo rời khỏi căn phòng đó nhưng trong lòng chẳng cam tâm chút nào.
Sau khi đuổi người đi, Gia Nguyên nhanh chân leo lên giường nằm cùng luôn với Giao Giao rồi kéo mặt cô xoay lại nhìn mình, nói:" Sau này em đừng có cho con bú ở nơi có người khác nghe chưa.
Anh ghen lắm đó, em chỉ có thể để anh nhìn thôi.
"Cô mệt mỏi đáp lại:" Anh lúc nào cũng ghen như vậy sẽ khiến em khó chịu đó.
Bác hai chăm sóc con giúp chúng ta con gì, anh hải biết ơn mới đúng.
"" Bác ấy không có con nên mới thương An Lạc, mình cho bác ấy đến gần An Lạc là bà ấy phải cảm ơn mình chứ! "" Em thật không nói nổi anh nữa rồi, "" Anh yêu em nhiều nên mới ghen nhiều thôi.
Anh không muốn ai giành em với anh cả.
"Nói rồi, cậu hôn lên môi cô sau đó nằm xuống dang tay ôm cả con gái và cô vào lòng mình ngủ, cô không nói được gì cũng đành cho qua.Sau hôm đó, Giao Giao thấy con gái hết sốt rồi nên xin xuất viện về nhà.
Mọi việc cứ như cũ mà diễn ra không có gì đặc biệt đến mức Giao Giao không hề biết rằng vào một ngày đẹp trời nào đó cậu đã đến bệnh viện để tạo ra đứa con trai mơ ước với Thùy Duyên.Mọi sự yên bình cho tới một tháng sau, Thùy Duyên có thai.
Sự việc không truyền tới tai Giao Giao một cách bất ngờ bằng một thông báo mà cô từ từ nhận ra qua mỗi lần nhìn thấy Duyên ốm nghén.
Một người từng mang thai và là người thông mình thì cô cũng có thể chủ của cái thai đó không ai ngoài Gia Nguyên.
Khi biết chuyện cô đã rất buồn, cô mong rằng cậu sẽ là người thông báo với mình và cho biết đứa bé đó có là khi nào, nhưng không, cậu coi mọi thứ như chưa từng có gì xảy ra mà vui vẻ bên con gái và cô.
Cậu không nói gì nhưng bà Khánh và Thùy Duyên đã luôn rỉ bên tai cô những lời khó nghe.
Cô nuốt giận cho qua tất cả, cuộc đời cô từ lúc đầu đã chẳng hề vui vẻ rồi.Ngày An Lạc tròn 6 tháng tuổi thì cái thai trong bụng của Thùy Duyên đã được hai tháng, lúc này Gia Nguyên vẫn muốn giấu cô cứ nghĩ rằng cô không biết gì nhưng chẳng qua là cô giả vờ mà thôi.
Bây giờ mẹ con cô đã bị người giúp việc và bà Khánh cho ra rìa, họ nấu món ngon vật lạ cho Thùy Duyên mà bỏ quên mất đứa cháu gái đang hiện hữu của mình.
Quá đau xót, cô chỉ còn mình chú Kính để dựa vào.
Bản thân chú Kính cũng đang rất chậc vật tìm cách rút vốn của mình khỏi tập đoàn và đầu tư vào những dự án khác để tạo sự nghiệp riêng không dựa vào tập đoàn của nhà họ Tăng nữa, chú đã thuê chung cư bên ngoài và ít khi ở nhà biệt thư qua đêm.
Mỗi lần đến chú đều lựa lúc Gia Nguyên vắng nhà để được chơi đùa cùng An Lạc.Trong khoảng thời gian này, Giao Giao cùng chú Kính hợp tác người lên ý tưởng, người góp vốn để định làm một tiệm bánh.
Giao Giao là người học kinh doanh, lúc học đại học cô đã rất xuất sắc và có cả doanh nghiệp muốn mời cô về làm việc nhưng vì chuyện của Gia Nguyên mà sau khi học xong cô đã phải ở nhà làm như nội trợ.
Bây giờ đối với Gia Nguyên cũng chẳng còn gì sợ nữa, có đứa con gái là An Lạc cậu cũng thay đổi ít ghen tuông hơn trước.
Bởi vì không yêu nên cô sống với cậu chỉ như là trách nhiệm, trong thời gian bên nhau họ chẳng có cãi cọ cũng không có bất đồng ý kiến, mọi thứ cô đều nghe cậu.
Khác một trời một vực với Gia Nguyên thích kiểm soát lúc nào