Một lúc sau, Gia Nguyên đến trường, cậu tạm thời gạt bỏ những chuyện không liên quan để tập trung vào kì thi.
Kì ki chỉ diễn ra một ngày duy nhất và số thí sinh chỉ có hơn 10 người, đây là cuộc thi dành cho học sinh xuất sắc của trường, ai đạt điểm cao trong tốp ba sẽ được tốt nghiệp trước hai tháng và sẽ được tuyển thẳng vào trường đại học liên kết quốc tế mà gia đình Gia Nguyên mong muốn cậu theo học.
Vì lẽ đó, kì thi này cực kỳ gắt gao, một ngày thi liền bài thi hỗn hợp các môn căn bản, một một bài thi tổ hợp riêng và bài thi ngoại ngữ.
Suốt gần tám tiếng, Gia Nguyên không dám lơ là phút nào vì cậu biết gia đình rất kì vọng vào cậu, một bước đi sai sẽ bị người ta khinh thường, nhà cậu sẽ mất mặt trước dòng họ.* * *Sau bao nhiêu vất vả thì cuối cùng kì thi cũng đã qua, Gia Nguyên rời khỏi phòng thi với tâm trạng căng thẳng, lo lắng dù đã làm được hết các bài.
Áp lực thành tích đối với người thừa kế là không phải chuyện ngày một ngày hai, từ lúc mới sinh ra đã luôn là như vậy dù cho có cưng chiều hết mực thì họ vẫn luôn đặt ra mục tiêu bắt buột cậu phải làm bằng mọi giá.Trở về về, Gia Nguyên chỉ muốn nhanh trở về nhà ngủ một giấc bên cạnh Giao Giao mà thôi.
Xe xuất phát chạy xuyên qua dòng xe cộ tập nập của thành phố, đèn đường bật sáng theo lối đang đi, Gia Nguyên nhìn ra cửa sổ bỗng thấy một gia đình nhỏ đang vui vẻ đi trên chiếc honda bình thường, người chồng mặc áo công nhân ngành điện dính bụi bẩn chở đứa con gái nhỏ phía trước, ở phía sau người vợ trẻ ôm eo chồng nói cười.
Nhìn thấy cảnh đó cậu chỉ có thể ghen tỵ, cậu cũng muốn có được gia đình êm ấm thoải mái thể hiện tình cảm như vậy, thế nhưng người mà cậu yêu thương nhất tới hôm nay là Giao Giao vẫn chưa lần nào được phép công khai với mọi người cho dù chỉ là đi chung xe cũng chưa từng có.
Gia Nguyên thở dài nhìn một hướng khác, cùng lúc lại thấy cửa hành trang sức quen thuộc, cậu cho dừng xe rồi đi vào trong đi dạo một vòng định xem có mẫu trang sức nào mới không.
Tình cờ hôm đó họ vừa ra một bộ trang sức mới vô cùng quý giá và đắt tiền, Gia Nguyên vừa nhìn đã không nghĩ thêm gì mà mua về.
Có bộ trang sức đẹp để về lấy lòng Giao Giao, cậu trở về nhà tự tin hẳn lên.Vừa vào cửa nhà, cậu nóng lòng muốn cho Giao Giao đeo thử bộ trang sức nên liền gọi cô ầm ĩ.
Giao Giao đang ngủ trong phòng nên không nghe thấy, đợi đến lúc cậu lên phòng thấy cô đang ngủ thì mới chịu nhỏ cái miệng lại mà đi đến bên cô, dịu dàng gọi cô thức dậy:"Giao, mau thức dậy đi, em mua cho chị bộ trang sức mới đây."Giao Giao nằm lì không chịu dậy, nhưng cậu một hai muốn cô tỉnh nên đã cù lóe cô khiến cô thức dậy với bộ dạng chẳng vui vẻ chút nào.
Vô duyên vô cớ bị đánh thức, Giao Giao nổi tính cộc cằn ngồi dậy vun tay đánh mạnh vào vai cậu:"Làm cái gì vậy? Mới ngủ chưa được mười lăm phút nữa!"Gia Nguyên ngây người nhìn cô, chưa kịp để cậu hết đau sau cái đánh thì Giao Giao lại đánh cho cậu thêm cái nữa, sau đó trách mắng:"Cậu có biết mới nãy bà nội vừa mắng chị không? Tại vì chuyện đêm qua Thùy Duyên quyến rũ cậu không thành, để trốn tội cô ta đã nói cái đó của cậu không có chút phản ứng nên cậu mới không chịu làm gì cô ta.
Bà vừa nghe xong liền tức giận đổ lỗi cho chị là dùng thuốc gì đó để giữ cậu khiến cậu bị liệt dương đó! Mắng xong bà ta còn bắt chị chùi toilet.
Chưa bao giờ chị thấy cảnh như này, chồng không làm được gì với vợ bé liền đem vợ cả ra mắng còn đổ hết trách nhiệm lên đầu vợ cả.
Chị không tức giận vì cậu ngoại tình bấy lâu nau đã đành, bây giờ còn phải giúp cho vợ bé với chồng ngủ với nhau để chuộc tội.
Nói có tức không hả? Tối nay cậu đi qua phòng Thùy Duyên ngủ đi, trang sức gì đó cũng tặng cô ta đi, coi như chị chưa từng có mặt mà tùy ý làm gì thì làm đi!"Nghe những lời kể lại của cô, Gia Nguyên vô cùng phẫn nộ thay cho cô, cậu lập tức đứng dậy định tìm bà Khánh nói chuyện nhưng bị cô ngăn lại.
Quá bất bình, cậu đành trút hết ra:"Chị kéo em lại làm gì? Làm gì có chuyện vô lý như vậy trên đời chứ! Em chưa bao giờ coi cô Duyên đó là người tình hay vợ bé, tối qua là em cố tình đánh cô ta để cho cô ta chừa tật chứ em bị liệt dương bao giờ? Em phải lấy lại công bằng cho chị!""Cậu tưởng nói vài câu thì bà nội sẽ hết đối xử tệ với chị sao?""Không nói với bà nội được thì em đi tìm cô