Nghe đến đây, chú Kính bỗng ngộ ra gì đó, chú bật cười nhìn cô gái vừa hỏi:"Tôi thật sự đã già rồi, đeo kính áp tròng mà cũng không nhìn ra cô đây là thư ký của bà Tấn, chúng ta là người một nhà, có câu hỏi gì cứ trực tiếp gặp mặt tôi mà hỏi, tại sao lại phải chen lấn đông người như thế."Cô gái nở nụ cười đầy ẩn ý:"Được, chúng tôi sẽ tạm thời không hỏi câu này, tôi đoán chắc là ông cũng biết câu hỏi là gì, mong là một ngày nào đó không xa ông có thể cho chúng tôi một câu trả lời."Chú Kính gật đầu mỉm cười.
Cứ tưởng mọi việc đã êm đẹp thì bất ngờ lại có một người nam đứng lên nói lớn:"Chúng tôi vẫn chưa tin ông chủ tịch và cô Giao yêu nhau, một chiếc cà vạt hồng giống màu váy là không đủ, ông phải làm gì để chứng minh đi!"Chú Kính rất bất ngờ trước sự dũng cảm của anh chàng đó, vừa định quay sang hỏi thư ký nhưng còn chưa mở miệng thì thư ký đã nói: "Anh ta là trợ lý của ông Tấn, xem ra bên họ muốn gây sự với chúng ta rồi."Mặt chú lúc này liền nghiêm lại, chú hít một hơi đầy, đáp lại lời người nam:"Chứng minh thế nào đây?"Người nam liền nói: "Nếu ông ở ngay trước mặt mọi người hôn người yêu của mình thì chúng tôi sẽ tin."Nghe lời đó, Gia Nguyên liền bật người đứng dậy, Giao Giao cũng thừa biết mình không thể nên cũng rất bối rối.
Chú Kính đứng suy nghĩ hồi lâu, biết rằng ông Tấn nghi ngờ câu trả lời của mình nên mới cố tình làm khó.
Không khí trong họp báo trở nên rất căng thẳng, trong khí đó Gia Nguyên đã sắp không chịu được nữa rồi, cậu liếc mắt nhìn chú Kính.
Đúng lúc này chú Kính cũng liếc mắt nhìn sang Giao Giao nhưng lại bắt gặp ánh mắt của cậu, đoán được cậu đang rất phẫn nộ chú không dám làm thêm gì khác, chú bèn tìm cách thoái thác với phòng viên, cười nói:"Tôi năm nay cũng đã gần 40 tuổi, những chuyện thân mật trước mặt mọi người làm sao có thể làm được.
Tôi đã nói đến vậy mà mọi người vẫn không tin thì đành chịu, thời gian sẽ cho mọi người đáp án."Nói xong, chú Kính định ngồi xuống cho qua chuyện này nhưng người trong họp báo quyết không cho qua cứ liên tục thúc giục.
Lúc này từ trên xuống dưới ai cũng thấy khó xử, bà Khánh thấy nếu không làm thì sẽ không dịu được lòng họ nên bà ta quay lại nói nhỏ với thư ký đứng sau lưng mình, thư ký nghe xong liền âm thầm truyền tin cho Giao Giao.
Không biết là họ nói với nhau điều gì nhưng trông cô có vể rất sốc.
Nhận được tin xong cô liền quay lại kéo miro lại gần nhưng mặt mũi thì lại rất gượng gùng, khó khăn lắm mới cất giọng nói được:"Mọi người, xin mọi người bình tĩnh.
Tôi biết là mọi người cần có bằng chứng mới tin chúng tôi.
Nhưng mà mọi người cũng biết rồi đó, Gia Kính rất rụt rè nên sẽ không dám hôn.
Nếu anh ấy đã không thể chủ động thì tôi phải ra tay chứng minh thôi."Nói rồi, Giao Giao đứng dậy đi luôn ra sau ghế rồi đến chú Kính đang ngồi.
Thấy cô đến gần tim của chú như sấp nổ tung, chú run cầm cập đi cầm chai nước xuống uống cho bớt run nhưng kết quả vừa đưa lên miệng thì đã đổ nước tràn hết ra quần áo, đám phóng viên được một trận cười rầm rộ suýt run chuyển cả phòng họp báo.
Tuy bây giờ Giao Giao rất ngại nhưng vẫn phải diễn cho tròn vai, thấy chú bị ướt áo nên cô nhân cơ hội kéo chú đứng dậy, ngay lúc đó đột nhiên miro trên bàn trở nên rất hút âm, tiếng thở của chú Kính cũng bị nó thu vào làm cho cả hai giật mình tròn mắt nhìn nó.
Cái này thật quá sốc rồi, cô còn định nói nhỏ với chú là hôn giả thôi nhưng giờ thì làm sao nói được nữa.
Lỡ phóng lao thì phải theo lao, cô cầm khăn giấy trên bàn lau chỗ ướt cho chú rồi lấy hết can đảm nói một câu thân mật:"Anh làm gì mà run thế hả, có phải lần đầu tiên hôn đâu? Bây giờ em đứng trước mặt anh rồi, anh muốn để em phải chủ động sao?"Chú Kính sắp chịu không nổi áp lực rồi, nhưng chính vào lúc này cô lại nhìn chú với ánh mắt đầy tình ý như vậy chú cũng là đàn ông nên cũng khó lòng mà không xao xuyến.
Thôi thì mồi ngon đã tới miệng phải ăn trước rồi chuyện sau này từ từ tính, chú ngay lập tức lấy dũng khí trao cho cô đôi môi hai mươi năm chưa chạm vào bất kỳ người phụ nữ nào.
Đặt môi lên môi cô rồi chú lại không kiềm chế được mà hôn sâu, cả phòng họp báo như ngừng thở xem họ hôn, Gia Nguyên thì cúi đầu không dám nhìn.
Nụ hôn kéo dài chừng một phút, Giao Giao thấy đủ rồi nên đẩy chú ra ai ngờ chú còn đang muốn hôn tiếp, hai người kẻ đẩy ra kẻ lại mê đắm không biết gì làm mọi người ở đó không nhịn được cười, cả ông Tấn nhìn xong cũng cười tít mắt.
Giao Giao phải mất khá nhiều công sức mới đánh thức được chú Kính, lúc nhận ra bản thân đi quá xa rồi chú liền dừng lại, mặt chú ngố ngố gãi đầu giống như con nít vậy, hai người nhìn vào mặt nhau ai cũng ngại ngùng.
Chợt lúc này có tiếng vỗ tay ầm âm lên, chú theo phản xạ quay xuống nhìn mọi người ở dưới, thấy đông người nhìn mình chú lại đỏ mặt vội kéo Giao Giao lên che mặt mình đi.
Trời ơi chú Kính cũng quá sức đáng yêu rồi, hình ảnh đó được chụp lại, có người quay thành đoạn clip, bây giờ thì ai cũng tin là họ đang yêu nhau.
Riêng Gia