Chú Kính nghiến răng, đầu nổi cả gân xanh:"Hóa ra con không muốn tiếp xúc thân mật với chú là vì con còn muốn giữ cho nó.
Đã không có tình thì con tại sao lại phải có nghĩa với nó? Hôm nay con ngủ với nó, vậy còn chú phải thế nào? Con có nghĩ tới cảm giác của chú không?"Cô cười nhạt:"Đã nói với chú đây bao nhiêu lần rồi, tôi không muốn vì chú mà có lỗi với Gia Nguyên.
Tốt nhất chú nên biết thân phận của mình ở đâu, muốn quang minh chính đại yêu tôi, trừ khi tôi và Gia Nguyên ly hôn.""Con nỡ lòng nói với chú những lời đó sao? Ai đã nói muốn trong năm nay chú cưới con? Ai đã nói người nào cho con ra ánh sáng thì con sẽ yêu người đó? Ai đã khóc với chú than rằng không muốn tiếp tục sống thế này? Những lời đó là con tùy tiện nói ra để chú mềm lòng thôi ư?"Cô biết lòng mình là thật với chú và cũng biết chú đang ghen, điều làm này cô càng vui hơn là giận.
Cô trưng ra một bộ mặt rất xấu xa, mắt nhìn vào yết hầu của chú rồi chạm vào nó một cách rất gợi tình khiến chú đang nóng giận cũng phải nuốt nước bọt.
Nhìn ra điểm yếu của chú là vẫn chưa hết yêu cô, cô mỉm cười như đang đùa giỡn:"Chú đã biết hết rồi, do tôi đoán được chú có ý với tôi nên tôi mới muốn làm cho tình ý của chú rõ hơn.
Nhưng mà rõ ràng chú thấy rồi đó, chú biết hết nhưng chú không ghét tôi được.
Chú dính bẫy rồi chú hai à! Bẫy này sung sướng như vậy, chú nỡ thoát sao?"Nói xong câu này, cô nhanh tay giật mắt kính của chú rồi đẩy chú ra mà bỏ đi lại giường, hí hửng chiêm nghiệm nó.
Chú Kính lúc này như rắn mắt đầu, mọi thứ xung quanh đều mờ nhạt, chú chỉ còn biết mò đường tìm cô:"Giao, con đâu rồi? Trả mắt kính cho chú, chú không đùa với con đâu."Cô cười rất thích thú, cầm trong tay "sinh mạng" của chú, cô nghịch ngợm đùa cợt:"Tôi ở trên giường đây, chú tới lấy đi!"Chú Kính nghe theo giọng cô mà đi lại giường, lúc này cô liền nắm lấy cổ áo của chú kéo đến sát mặt mình, gắn mắt kính vào mắt chú.
Thứ đầu tiên chú nhìn thấy sau khi mắt nhìn rõ trở lại chính là đôi môi ngước cao lưỡng lự như đang chờ một nụ hôn của cô, chú không thể cầm lòng mà lập tức chòm tới hôn cô nhưng sau đó liền bị cô chèn vào giữa một ngón tay, nói:"Tôi biết chú đang ghen.
Chú bây giờ bị tôi ngăn bởi một ngón tay, nhưng nếu như sau này chú đòi hỏi hơn nữa, thứ ngăn chú bên cạnh tôi chính là tình đòi hỏi quá cao của chú.
Làm người nên biết hài lòng với thực tại, chú cảm thấy bây giờ tốt hơn hay thầm yêu ngày trước tốt hơn? Chú đủ kiên nhẫn thì sớm muộn cũng sẽ có được tôi thôi, đừng mất kiểm soát nữa."Nghe hiểu lời cô, chú đắng đo hồi lâu và cuối cùng cũng không nỡ làm cho tình cảm giữa hai người ngày xa cách hơn.
Chú thu người lại, ngồi lên giường, hai tay nắm chặt đặt lên đùi, giọng buồn bã:"Thế chú phải lén lút mãi thì con mới vừa lòng hay sao? Chú già rồi, mong muốn duy nhất là có một tình yêu chắc chắn."Cô liền ranh ma hỏi hỏi ngược lại chú:"Tình yêu của chú dành cho tôi không đủ chắc chắn sao?""Rất chắc chắn, nhưng chú muốn con thuộc về riêng tôi.""Chú thật nực cười, tôi là của riêng tôi, chú lấy cái quyền gì bảo tôi thuộc về riêng chú? Chú nên nhớ, tôi chưa từng thuộc về bất kì người đàn ông nào cả, kể cả có lấy ai thì tôi vẫn là tôi."Nói với chú xong, cô liền nằm xuống giường xoa nhẹ chiếc bụng to của mình mà mỉm cười.
Chú Kính lúc này cũng chỉ có thể nhìn cô mà không làm được gì cả, chính cái thái độ không thuộc về một ai này mới khiến cho đàn ông càng muốn có cho bằng được.
Nằm một lúc, cô vươn vai ngáp dài rồi bỗng nhiên ngồi dậy kéo chú nằm xuống giường, nằm lên ngực chú mà ngủ.
Chú Kính rất bất ngờ với hành động của cô, nhưng lòng đầy ấm ức vẫn còn đó, chú không dám tin người được mọi người kính trọng cả đời như chú lại dễ dàng bị một cô gái dùng ba tấc lưỡi quay đầu như dế như thế, đến cả chú bây giờ biết đã dính bẫy của cô nhưng vẫn không muốn thoát ra, cam tâm tình