Bây giờ tất cả chỉ có thể nhờ cậy vào Du Mộc.
Bọn họ không có kết cấu mô hình thông minh của nhà tù dưới lòng đất, không có sóng, việc dò đường sóng của hệ thống camera dưới hang động lại càng không thể.
Chỉ có thể liên lạc với Du Mộc qua chiếc nhẫn.
Bên dưới hang động này chắc chắn sẽ nguy hiểm hơn bên trên gấp đôi, nên Du Mộc đặc biệt phải chú ý.
Hang động này không tối lắm, cũng có thể do các bóng điện sáng trưng trên bức tường của hang động che khuất.
Những khối thạch nhũ lớn, khối cột đá, măng đá với nhiều hình dạng kỳ lạ ở khắp nơi, hang động này nhìn đi nhìn lại rõ ràng vẫn thấy nó cũng phải tồn tại tới hàng nghìn năm về trước.
Sau khi quan sát bên trong hang động và bên ngoài nhà tù, Du Mộc suy nghĩ một lúc lâu rồi rút ra kết luận.
Cô liên lạc với cả nhóm:
"Hoắc Cẩn Kình, anh nghe rõ chứ".
Bên phía Lục Doãn Cung và Hoắc Cẩn Kình nghe thấy Du Mộc gọi liền ra tín hiệu.
Nhận được tín hiệu của mọi người, Du Mộc bắt đầu giải thích, cô nói một tràng dài:
" Lúc quan sát nhà tù từ bên ngoài tôi thấy nhà tù được xây dựng trên một ngọn đồi lớn nhưng đều bị khai thác lên chỉ còn một khoảng rừng phía sau nhà tù.
Nhưng phía sau ngọn đồi là cả một ngọn núi to lớn gấp năm lần quả đồi.
Lúc nãy tôi quan sát trong hang động thì phát hiện hang động này ít nhất cũng phải tồn tại tới hàng nghìn năm về trước.
Hang động này to và lâu như vậy, không thể nào chỉ ở một quả đồi bé như con kiến được, chắc chắn hang động chính là ở núi kia và ăn sâu xuống đồi này "
Hoắc Cẩn Kình nghe xong liền hiểu ngay vấn đề của Du Mộc:
" Ý cô là… "
Du Mộc tiếp lời: " Đúng vậy, bọn họ xây dựng và lấn chiếm trái phép trong hang động ".
Du Mộc nói xong liền im lặng đi tiếp.
Việc bây giờ cô cần làm là nhanh chóng cứu người, Du Mộc một khi đã nhận lời chắc chắn sẽ có trách nhiệm, chuyện lấn chiếm gì đó cũng không liên quan tới Du Mộc.
Cô chỉ báo cáo như vậy để Hoắc Cẩn Kình tìm bằng chứng và giải quyết tên hãm hại bố Nhập Ảnh mà thôi.
Lục Doãn Cung nghe xong chỉ im lặng, không phải chuyện của hắn, hắn sẽ không nhúng tay vào.
Quinn vẫn im lặng nghe Du Mộc nói chuyện với đồng bọn qua chiếc nhẫn nhỏ trên tay.
Thấy Du Mộc nhắc tới Hoắc Cẩn Kình, Quinn chỉ hơi nhíu mày, đương nhiên đều lọt vào mắt Du Mộc, hình như Quinn biết anh ta.
Du Mộc đi qua một lối nhỏ, ở hai bên lối đi những khối thạch nhũ lớn ngoài bóng đèn gắn ở trên thì không có một chiếc camera nào cả.
Tới một ngã tư, hai người liền rẽ bên phải và đi lòng vòng, vừa đi vừa không ngừng cảnh giác mọi thứ xung quanh.
Có rất nhiều điểm kỳ lạ đáng nghi trong những lối mà Du Mộc và Quinn vừa đi qua, mặc dù không rõ là những điểm nào nhưng hai người họ bắt buộc phải đặc biệt chú ý.
Bỗng đi tới một đường chỉ có một lối duy nhất dẫn đi nơi khác, Du Mộc vừa bước vào đầu lối, bước vào trong bước đầu tiên thì cô liền dừng lại và nhanh chóng thụt nhanh chân lại và nhìn xuống.
Quinn đi phía sau Du Mộc, thấy cô dừng lại rồi lùi lại với tốc độ nhanh, anh ta cũng làm theo.
Du Mộc nhìn xuống dưới chân, hình như lúc đó cô vừa dẫm phải thứ gì đó dưới chân nên mới nhanh chóng lùi lại.
Phía dưới mặt đất mà Du Mộc vừa dẫm đó có vài sợi lông gà, ngoài ra còn có cả vài cái vỏ vụn mỏng màu trắng giống vỏ trứng.
Ngoài những thứ đó ra, Du Mộc còn nhìn thấy có vài vết máu lớn chảy trên tường và dưới đất.
Quả nhiên là có nguy hiểm, lúc Du Mộc thụt chân và lùi lại, bỗng một cánh cửa lưới sắt không biết từ đâu chui ra, đóng sầm một cái chặn đứng lối đi.
Cảnh tiếp theo đúng là khiến ai cũng phải bất ngờ, nhìn qua cánh cửa lưới sắt, không biết những con rắn hổ mang, các loại rắn độc khác nhau từ đâu chui ra, khoảng hơn ba mươi con nhốn nháo trong lối đi đó.
Du Mộc nhìn lên trên mặt trên của hang động, thì ra ổ của bọn rắn được treo ở trên.
Du Mộc tiếp tục đưa mắt nhìn một loạt khung cảnh phía trong của lối đi bị chặn đó, hình như đó là một đường cụt, cuối đường còn có vài bộ xương và hộp sọ của con người lăn nốc dưới đất.
Du Mộc và Quinn nổi da gà, mặt bọn họ tái xanh, bốn mắt nhìn nhau lập tức hiểu ý.
May Du Mộc phản xạ kịp khi cảm nhận mình vừa dẫm vào gì đó nên nhanh chóng lùi lại.
Nếu không thì bây giờ bọn họ đã trở thành thức ăn cho những con rắn hổ mang và những con rắn độc kỳ lạ trong lối đi đó.
Du Mộc bây giờ mới hiểu ra, ở các bờ tường quanh đây đều có bóng điện mà lại không có một bóng dáng nào của tên canh gác, đó là do bọn họ đã đặt sẵn bẫy ở trong này chỉ chờ kẻ đột nhập xa phải lưới.
Có loại bẫy vừa rồi thì chắc chắn có nhiều loại bẫy nguy hiểm khác nữa.
Những bộ xương người vừa rồi là những tên xấu số mắc phải bẫy rắn.
Những bẫy còn lại...!không biết sẽ đáng sợ tới mức nào.
Lúc tiếng cửa lưới sắt đóng sầm, nhóm của Doãn Cung và Cẩn Kình đều nghe thấy, bọn họ lo lắng nên hỏi thăm, lúc đó Du Mộc còn đang bàng hoàng cảnh tượng trước mắt nên không nhận thức được, bây giờ cô và Quinn ra khỏi đó, quay về con đường cũ.
Cô mới bắt