Ở lại lâu chắc chắn sẽ bị phát hiện, Du Mộc liền tới gần phòng giam của người đàn ông tóc trắng và phòng giam của Lộ Nhập Thượng.
Cô lấy chiếc vòng cổ của mình ra, ấn vào một hạt thóc nhỏ.
Một chiếc que bằng kim loại ngắn 5cm liền phật ra từ một bên đốt tre.
Du Mục lấy thứ đó đâm vào ổ khóa của phòng giam kính, xoay xoay sau đó lại ấn liên tục vào một mật mã gì đó.
Tiếng nói của ổ khoá liên tục phát ra "Mật mã đã bị khoá! yêu cầu mở bằng vân tay!".
Du Mộc lại tiếp tục ấn liên tục lên các số của ổ khóa, tiếng nói lại phát ra: "Vân tay đã bị khóa! yêu cầu mở bằng chìa khóa!".
Du Mộc liền cắm chiếc que bằng kim loại sâu hơn vào trong ổ khóa, cô xoay liên tục vài vòng, cuối cùng là đập mạnh vào miệng ổ.
Chưa tới mười giây thì cửa kính liền được mở ra.
Đây là một loại ổ khóa thông minh, Du Mộc vừa nhìn đã nhận ra bởi vì cô từng phá rất nhiều loại khóa thông minh như này.
Đầu tiên Du Mộc cần nhập sai mật mã quá ba lần.
Mật mã sau ba lần nhập sai sẽ bị khóa hoàn toàn trong một thời gian.
Ổ khóa lúc đó tự động yêu cầu nhập bằng vân tay.
Du Mộc tiếp tục ấn lên các dãy số, ấn nhiều lên vân tay cũng bị khóa.
Ổ khóa tới lúc đó chỉ còn cách mở bằng chìa.
Tới lúc đó Du Mộc liền dễ dàng phá bằng que kim vừa rồi.
Sở dĩ thứ hạt nổ vừa rồi của Du Mộc chắc chắn không hề hấn gì với loại ổ khóa này.
Dù độ phá hủy có mạnh như nào thì ổ khóa cũng không hề bị nổ.
Lên Du Mộc chỉ còn cách phá như kia.
Người đàn ông tóc trắng vừa ra khỏi phòng giam kính liền cúi đầu cảm ơn Du Mộc.
Du Mộc không bận tâm, cô quay sang nói với Quinn: " Tôi chỉ giúp anh đến đây thôi, đồng minh gì đó thì dừng lại được rồi đấy ".
Quinn không nói gì chỉ gật đầu đồng ý, từ lúc vào hang động tới giờ toàn là Du Mộc ra tay hành động, Quinn từ đầu tới cuối chỉ như một cái đuôi của cô.
Du Mộc chỉ làm đồng minh với anh cho tới lúc cứu được người, giờ đã cứu người.
Du Mộc đương nhiên sẽ lập tức chấm dứt hợp tác.
Lộ Nhập Thượng và người đàn ông tóc trắng vừa nghe xong liền hiểu ra mọi chuyện.
Lộ Nhập Thượng nhíu mày nhìn Du Mộc như đang chờ câu trả lời.
Du Mộc mỉm cười nói: "Con trai chú đã thuê tôi đấy".
Nghe Du Mộc nói như vậy Lộ Nhập Thượng liền tưởng cô là một sát thủ được Nhập Ảnh thuê về để cứu mình lên cũng không nói gì.
Lộ Nhập Thượng cũng không cảm ơn cô bởi vì nếu Du Mộc thật sự là một sát thủ được Nhập Ảnh thuê, thì đương nhiên cô phải có trách nhiệm cứu được người theo đúng hợp đồng.
Sau khi đã cứu được người cần cứu, Du Mộc và Quinn cùng hai người đàn ông chuẩn bị rời đi.
Bỗng đi qua một cánh cửa kính thì Du Mộc dừng lại.
Du Mộc đưa mắt lên nhìn, một người phụ nữ đang đứng im lặng trong phòng giam kính, đó cũng là tù nhân nữ duy nhất ở đây.
Gương mặt cô gái vô cảm nhìn chằm chằm vào Du Mộc.
Nhìn cô ấy chỉ tầm tuổi với mình, cô gái đó rõ ràng muốn được ra ngoài nhưng lại không mở miệng cầu xin, hay gương mặt cũng không tỏ vẻ lo lắng, sợ hãi nếu không được thả ra.
Du Mộc thấy hứng thú liền tiện tay mở ổ khóa phòng giam kính của người phụ nữ đó.
Cô gái đó bước ra ngoài, mỉm cười rồi nói vỏn vẹn một câu: " Cảm ơn "
Du Mộc mỉm cười, cô phẩy phẩy tay trả lời: "Tôi tiện tay thôi, đừng bận tâm".
Vốn dĩ mục tiêu cứu người của Du Mộc chỉ có Lộ Nhập Thượng và người tóc trắng, nhưng cô gái vừa rồi có vẻ là ngoại lệ.
Du Mộc đi ra tới gần ngách liền quay đầu lại nhìn những người còn lại trong phòng giam, bọn họ vẫn nhìn theo bóng dáng của cô mà không hề tỏ ra hoảng loạn vì cô bỏ đi, hay họ cũng không tỏ ra gương mặt cầu cứu.
Du Mộc bấy giờ mới mỉm cười rồi tới và mở tất cả các cửa của phòng giam ra.
Quinn và người đàn ông tóc trắng và cả Lộ Nhập Thượng không hiểu được hành động của Du Mộc.
Nhưng bọn họ cũng không xen vào, vì cứu ai là quyền của Du Mộc.
Lý do Du Mộc quay lại thả bọn họ là do những người đó rõ ràng không sợ chết, dù cô có bỏ lại thì bọn họ cũng không cầu cứu hay sợ hãi.
Du Mục không thích kẻ yếu đuối, vô dụng, chỉ biết sợ hãi trước nguy hiểm và cái chết.
Cô thích người cứng đầu và không sợ chết, nên đó là lý do cô quay lại để thả những người còn lại.
Bọn họ thi nhau cảm ơn Du Mộc.
Nhưng ai nấy gương mặt đều cũng chỉ sắc bén đến lạnh lùng, không hề tỏ ra vui mừng khôn xiết hay nhốn nháo cười tươi.
Rõ ràng những người này đều cực kỳ nguy hiểm, nhưng Du Mộc có thể chắc chắn rằng cô đang là ân nhân của họ.
Lúc đó Du Mộc mới khẳng định, dưới này chỉ giam giữ những tù nhân khét tiếng và khó đối phó nhất thế giới.
Tới phòng kính cuối cùng, bên trong là một người đàn ông tóc