-Nè..nhỏ kia! tui muốn ăn mì.
-Từ đi nấu đi-Nó nằm chõng ben trên sofa..lẩm bẩm
-Cậu làm osin kiểu gì vậy?
-Ngừi ta đã bào là OSIN CAO CẤP mà..
Hắn tức xì khói đầu...
Xuống bếp lục đục
-Ơ..sao thiếu gia lại làm chuyện này?-Quan gia Quyên hỏi
Rồi nhìn tìm nó..bà gắt
-Niệm Từ....cô đâu rồi mà bỏ bê công việc vậy hả?
Nó vặn volum hết cỡ..có nghe thấy gì đâu..
-Cô làm trò gì vậy hả? thuê cô về để làm việc chứ đâu phải xem tivi
Nó ngẩn ngơ..bị phát hiện rồi à?
-Dạ...cháu xin lổi!
-Nghĩ sao cô để thiếu gia xuống bếp lỡ 2 phu nhân thấy tôi phải ăn nói thế nào
-Nhưng mà 2 phu nhân đâu có thấy
-Còn cãi!
-Híc...tại thiếu gia..nói là tự nấu mà...sợ cháu nấu k ngon!
Hắn bưng bát mì...đầu xì xì khói
-Nói vậy mà nghe đc hả? tui kiêu cậu nấu...cậu có chịu....
-À..à sữa tươi..thiếu gia nhà mình lớn vẫn thích uống sữa tươi nhỉ?
Nó tí tỡn cắt lời hắn
Bị quy hiếp...Hắn bất mãn
-Thôi...là tôi tự muốn nấu.đừng la cậu ấy nữa
Quản gia Quyên bỏ nó ra..thôi la mắng nó...
Nó cười hài lòng
-Ngoan đấy!!
Hắn tức mún nổ đom đóm mà k biết làm gì
~~
-Chào nhị phu nhân!-quản gia cúi đầu lễ phép khi dì hắn về
Nó bước ra..và ung dung bước đi k 1 tiếng chào hỏi
-Niệm Từ..sao thấy phu nhân mà k chào?-Quản gia gắt
Eo! lâu nay người ta toàn kính nó chứ nó sợ ai?
-Chào phu nhân
Dì hắn khẽ gật đầu
-Cô tên niệm từ à?
-Vâng!!!
Nhìn nó 1 lượt...từ đầu xuống chân
-Đúng là cùng tên chứ k cùng tướng
rồi bà ấy bước đi
-Ối...cẩn thận
Nó chạy đến đỡ Dì hắn khi vấp phải 1 đống bùi nhùi dưới đất
Tay nó vịnh vào tay bà!
-Ôi...gì thế này?-Bà ấy hét lên kinh hoàng
-bà k sao chứ?-Nó hỏi
-Không sao..cảm ơn cháu..
Rồi nhìn nó đầy nghi hoặc..bà ta tiếp
-Nhà cháu..ở đâu?
Như bất ngờ ngoài dự liệu..nó lắp ba lắp bắp
-Dạ..ở quê!
-Làm gì
-Dạ..làm rẫy
"làm rẫy? làm rẫy mà bàn tay trơn tru mịn màng thế cơ à?
"
Đầy nghi hoặc..bà ta gất đầu rồi bỏ đi
-Liệu con bé đó có phải Hạ Niệm Từ k nhỉ?
Thắc mắc trong tìm thức thôi thúc bà tìm câu giải đáp!
-Chào cậu Minh Hoàng..cậu đến chơi
-Ừ...có Nguyên Vũ ở nhà k dì Nguyên
-Dạ có
Minh Hoàng gật nhẹ đầu rồi bước vào nhà
-Vũ ơi Vũ...mày đâu rồi
Nó đang ngủ mà nghe cái giọng nhễ nhai đó như muốn nổ tung
-Đứa nào trốn trại buổi trưa vậy?
Để cái đầu tóc lù xù đi ra...nó như tìm thủ phạm
-Trời ơi..k phải Niệm Từ đây sao?
-Ơ..là..là cậu hả
-Cậu..cậu làm gì ở đây??? k lẽ...k lẽ 2 người
Xua xua tay dập tắt cái ý nghĩ đen đúa trong đầu cậu ấy..nó nheo mắt
-Tớ tới...làm osin
-Osin?
-Ừa...
-Èo...sao k làm osin cho tui mà làm cho thằng Vũ
-Để coi bên nào trả lương cao
Nó cười...
Hắn từ trên lầu đi xuống...thấy 2 người họ tay bắt mặt mừng thì bực dọc
-K lo làm việc đi tán tỉnh trai à?
-Tui tán ai kệ tui
-k đc tán thằng bạn thân tui
-Ơ..hay..chuyện riêng của tui..liên quan gì tới cậu!
-Đi Zô chưa? k đuổi việc h`?-Hắn gắt
Nó bực mình..bỏ vào trong..
-Chả quan tâm tới hai người
~
Mãi 1 tuần nó mới có cơ hội trốn ra khỏi nhà thăm dò tin tức
-Cậu sao rồi? Trốn đâu mà tớ tìm mãi k thấy-Giao Giao lo lắng
-Hức...hức
Nó ức chế kể lại chuyện 1 tuần qua cho Giao Giao
@#$%^'*((^%$#@
-Trời ơi đúng là oan gia mà!
-Mà nè...ba tớ..có tìm tớ k?
-Có..ổng lục sục tùm lum nhưng mà k thấy
-Phùuuuu
Nó thở hắt...
-Liệu có trốn mãi đc k?
-k biết nữa
-Niệm Từ..2 vị phu nhân đi công tác cả rồi..mai ta lại phải về chăm đứa cháu...cô ở nhà lo cho thiếu gia đàng hoàng nhé
-Èo...Vâng..dì đi đi
Nó thở dài....
Buổi tối!
-Ê...có gì ăn chưa? Đói quá
-Thì tự xuống nấu đi-Nó hiển nhiên mang headphone nghe nhạc vừa trả lời
-Cậu làm osin gì kì vậy? Tui đói rồi này!
-Hì..nhưng mà..tui hẽm biết nấu cái gì hết trơn á?-Nó thảm nhiên!
-Trời! vậy là bỏ đói tui à?
-Có lẽ.
Hắn xanh mặt..trời ơi! thiếu gia có ngày cũng chết đói
Hắn trở xuống với chiếc quần jeans bụi và cái áo Poll đơn giản..trông đẹp kiểu Bụi Bụi sao sao á?
Nó nhìn hắn..chớp chớp