Những cái nắng hạ gay gắt đến báo hiệu rằng nó đã là cô thiru61 nữ 17t..
1 cái tuổi đẹp như mơ! Nhưng với nó chính là khoảng thời gian ác nghiệt nhất!
Nó và hắn vẫn gặp nhau...và cả 2 tính cách lạnh lùng lại trở về!
Họ biết...k nên nói với nhau câu nào nữa..chỉ làm khó cho nhau mà thôi!
-Nguyên Vũ..tối nay con dẫn Niệm Từ đi ăn nhé...quản gia và đầu bếp mẹ đã cho nghĩ phép rồi-mẹ hắn nheo mắt..đầy ẩn ý
-Cậu ấy tự đi đc mà mẹ?-Hắn mắt dán chăm chăm vào chiếc Ipad...
-k đc..con phải đưa con bé đi
Nó chỉ ngôi mà thở dài...chẳng biết làm gì cả!
-Thôi đc rồi! Chiều ý mẹ vậy!
Hắn quẳng chiếc Ipad bực nhọc bước lên phòng
Thực tế là hắn cũng k phải k vui.tại vì qua chuyện hôm rồi..hắn ngại phải đối diện với nó!
Và nó cũng thế!
Buổi tối
-Nhỏ khó ưa..cậu làm gì lâu vậy?
-từ từ đã...-Nó quạu qọ đáp
-Con gái đúng là 1 loài ngựa cổ mà
Hắn thở dài..dựa người vào tường chờ nó
-xong rồi
Nó bước ra trong chiếc váy xeply ngắn ngang đùi với kiểu dây cổ chéo rất thời thượng...1 màu hồng phấn khoát lên chiếc váy khiến mái tóc màu hung đỏ và nước da trắng hồng lộ rõ hơn...
Hắn nhìn bất động
-Đi đc rồi!
Nó gỏn lọn nói rồi bước đi trước!
-Đẹp..thật đấy-Hắn buộc miệng
-Cậu đang khen tôi đấy à?
- k giống sao?
nó cười nhẹ nhàng...cũng đúng...ai trông thấy bộ dạng nó bây giờ