CHƯƠNG 22:
Sau khi nhận được điện thoại từ phòng Giáo dục Chính trị, Lư Phương bắt đầu bôn ba khắp nơi, liên lạc các mối quan hệ, đến khi bà ta hoàn toàn lấy lại công bằng cho "bài post sóng gió" của Chúc Phi thì đã tối muộn rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bà ta nói tài xế dừng xe trước cổng trường, sau đó đợi hơn nửa tiếng mà Chúc Phi vẫn chưa thấy ra.
Lư Phương sốt ruột, vội vàng gọi điện thoại tìm Chúc Phi xem đang ở đâu. Sau đó, bà ta gọi cả ba cuộc điện thoại cũng bị tắt, mãi đến lần thứ tư, Chúc Phi mới do dự nhận điện thoại.
"Phi Phi à, con bé này, mẹ đợi con ở cổng trường lâu lắm rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Tiếp theo, tiếng nức nở lúc có lúc không ở đầu dây bên kia truyền đến.
Lư Phương vừa nghe thì mềm lòng, trách mắng lúc nãy đã tan thành mây khói.
Chúc Phi là con gái ruột bà ta vất vả lắm mới tìm về được, từ nhỏ lại ở nhà họ Lưu nghèo nàn kia thì làm sao bà ta có thể để con gái khóc được.
Từ sau khi Chúc Phi về nhà, Lư Phương quan tâm mọi lúc mọi nơi, muốn cái gì thì cho cái đó, bà ta thề sẽ không để con gái chịu khổ nữa. Còn Chúc Phi bẩm sinh đã ưu tú, hiểu chuyện, xinh đẹp, có thể nói là kiểu con gái tri kỹ nhất trên đời này.
Nhưng mà, con gái lúc nào cũng ngoan hiền bỗng không nhịn khóc được trong điện thoại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lư Phương ngay lập tức lo lắng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Phi Phi! Con từ từ nói xem đã xảy ra chuyện gì?"
"Chuyện trường học mới phạt hai đứa con, mẹ đã sắp xếp ổn thỏa rồi. Ngày mai bạn học kia sẽ bị chuyển đến trường cấp ba Thập Tam ở khu bên cạnh, bài đăng trên mạng cũng gỡ xuống rồi."
"Còn chuyện gì nữa con nói ra đi, mẹ nhất định sẽ giải quyết giúp con!"
Nhưng mà Chúc Phi ở đầu dây bên kia chỉ gọi một tiếng mẹ, sau đó khóc thút thít đưa điện thoại cho người khác nghe.
Một nữ sinh giới thiệu về mình: "Cháu chào dì Lư, cháu là Châu Giai Nghệ, là học sinh lớp 2, trước kia cháu và Chúc Phi là bạn học cùng trường cấp 2 ạ."
"Ồ, Giai Nghệ à! Cháu và Phi Phi đang ở cùng nhau à, con bé bị sao thế cháu?"
Lư Phương ngay lập tức trở nên thân thiết.
"Mau nói cho dì biết đi, dì sốt ruột muốn chết được!"
"Chúng cháu ở vườn hoa sau núi của trường ạ."
Châu Giai Nghệ thấp giọng nói: "Dì ơi, lần này Phi Phi chịu thiệt lớn lắm ạ! Cậu ấy từ nhỏ đến lớn tuy ít nói nhưng rất mạnh mẽ, dì cũng biết rồi."
"Lần này không chỉ vì để dì vui cũng để mình xuất sắc hơn, có thể xứng đáng với nhà họ Chúc, tương lai xứng đôi với bạn Đoan Mộc . . . . . . . ."
"Tại sao lại nói chuyện này?"
Lư Phương khó hiểu: "Tiểu Nguyên gần đây tuy bận nhưng ra nước ngoài còn mua quà tặng cho Phi Phi nữa. Chuyện này có liên quan gì sao?"
"Chúc Gia Âm cứ như đỉa, cứ bám chặt lấy bạn Đoan Mộc."
Châu Giai Nghệ thêm mắm thêm muối, kể lại chuyện xảy ra trong lớp hôm nay.
"Cháu thấy cô ta vẫn xem mình là tiểu thư nhà họ Chúc, có thể đùa giỡn với Đoan Mộc Nguyên.
Phi Phi không phải vì thành tích mà mới khóc như vậy, cậu ấy là người nền nã như thế sao lại ghen tị với người có thực lực hơn chứ. Nhưng đối phương luôn tỏ thái độ muốn đàn áp cậu ấy, thậm chí cố tình quyến rũ người cậu ấy thích -- Dì ơi, dì nghĩ cách giúp cậu ấy đi ạ!"
Lư Phương câm nín, không trả lời được, bà ta vô cùng khủng hoảng.
Bà ta cuối cùng cũng biết mình vẫn chưa đủ yêu thương đối với Chúc Phi!
Chúc Phi có cảm tình với Đoan Mộc Nguyên, chuyện này cũng do bà ta hết lòng thúc đẩy, nhưng mà vì hai đứa còn nhỏ tuổi, chuyện học quan trọng hơn. Hai năm nay, Lư Pương cũng không thúc đẩy quan hệ hai đứa phát triển hơn.
Không ngờ cái đứa từng giả Phượng Hoàng Chúc Gia Âm lại muốn ăn hiếp con gái ruột của bà ta.
Chúc Phi vừa khóc vừa nói: "Thôi, Giai Nghệ cậu về trước đi, hôm nay trễ rồi."
"Phi Phi, cục cưng của mẹ! Con mau ra ngoài