Lý Hải Minh nghe xong, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
Cậu dựa lưng vào ghế, dường như cơ thể cậu đã không còn chút sức lực nào nữa rồi.
Không chỉ có Hải Minh, mà cả Tâm Di và Mỹ Mỹ đều không thể tin vào chuyện này.
Rốt cuộc thì còn có bao nhiêu chuyện bị người ta cố tình che giấu nữa đây?
“Chú nhỏ! Tại… Tại sao bọn họ lại làm như vậy?”
“Là bởi vì…”
Nói đến đó, ông lại không nỡ nói tiếp.
Chỉ một câu nói lúc nãy thôi, đã khiến cho đám trẻ con này phải hoảng loạn.
Nếu nói hết toàn bộ sự thật, ông lo là bọn chúng sẽ không chịu đựng nổi những cú sốc này đâu.
“Cậu ba! Không sao đâu, cậu ba cứ nói đi, con chịu được mà.”
“Hải Minh à…”
“Con muốn biết tất cả sự thật.
Cậu ba, chị ấy đã lưu lạc bao nhiêu năm, chịu bao nhiêu khổ sở.
Chẳng lẽ, cậu còn muốn tiếp tục để chị ấy chịu khổ sao?”
Tô Dĩ Thiên bất lực thở dài.
Nếu không nói hết toàn bộ sự thật, đám trẻ này sẽ trách ông mà bản thân ông cũng không thể nào thấy nhẹ lòng được.
Thôi thì ý trời đã định, chuyện nên tới thì sẽ tới thôi.
“Lý Minh Thành và Hạ Liêu An… đã từng chung sống như vợ chồng.
Tô Gia Di… là con gái của hai người họ.”
Câu nói vừa rồi giống như một quả bom đột nhiên phát nổ.
Nó khiến cả ba đứa trẻ kia đều sững sờ đến bất động.
Tâm Di còn tưởng, bản thân mình là người đáng thương nhất, cô còn cho rằng khi biết toàn bộ sự thật, cô mới là người phải chịu đựng cú sốc lớn nhất.
Vậy nhưng mà… Người phải chịu đựng cú sốc ấy lại là Lý Hải Minh.
Lý Hải Minh ngồi đó, ánh mắt bỗng chốc đỏ lên.
Ai cũng có thể cảm nhận được, cậu đang sốc như thế nào trước sự thật tàn khốc ấy.
Nhưng ai ở trong hoàn cảnh của cậu thì cũng sẽ có phản ứng như thế này thôi.
Làm gì có ai có thể bình tĩnh được khi biết người ba mà mình tôn trọng nhất lại làm ra những chuyện như thế này.
“Cậu ba! Ý của cậu là nói… ba của con ông ấy… ông ấy và mợ… không, là Hạ Liêu An.
Hai người họ đã lên kế hoạch để vào nhà họ Tô sao?”
“Hải Minh! Cậu biết là con đang rất sốc, nhưng đây đều là sự thật.”
“Con… Con không sao.”
Cậu không sao… chỉ là trong lòng cậu có thứ gì đó khiến cậu cảm thấy vô cùng đau đớn.
Cậu đã từng rất tôn trọng, rất ngưỡng mộ ba của mình.
Nhưng mà hôm nay cậu mới biết, hóa ra, tất cả đều chỉ là giả tạo.
Tâm Di im lặng nhìn cậu.
Bản thân cô cũng đang cố gắng để ổn định tâm trạng của mình.
Những sự thật vừa được tiết lộ này, thật sự là khiến cho người ta vô cùng khó tin.
Nhưng dù có khó tin đến mấy thì sự thật vẫn là sự thật.
Mà sự thật đó cô nhất định phải biết.
“Chú ba! Vậy chú nói cho con biết, chuyện của ba mẹ con là như thế nào? Tại sao ông ấy lại cưới Hạ Liêu An?”
“Chuyện này… Kể ra thì dài dòng lắm.”
Năm đó, Tô Dĩ Đông và Lục Đình Phong có một hợp đồng dự án sản xuất vải dệt vô cùng lớn.
Tô Dĩ Đông năm đó vẫn còn là một đại thiếu gia ham mê tửu sắc, phong lưu đa tình.
Trong một lần sơ suất, Tô Dĩ Đông bị Lục Đình Phong tính kế.
Sau khi bị hắn hạ xuân dược, ông bị đưa vào một khách sạn.
Lục Đình Phong lúc đó đã đẩy Diệp Tâm Ly vào vòng tay của ông chỉ vì muốn có bằng chứng để ép Tô Dĩ Đông phải kí bản hợp đồng đó.
“Cho nên… Tô Dĩ Đông ông ấy vốn không biết mặt của mẹ con?”
“Đúng vậy!”
Sau vụ việc đó, hai người không gặp lại nhau nữa.
Cho đến hai năm sau, có người đưa tin rằng, Tô Dĩ Đông không còn khả năng sinh con nữa.
Cũng bắt đầu từ đó, ông cho người tìm kiếm người phụ nữ