“Nếu Liễu Nguyệt không có nhà, vậy để khi khác con tới cũng được.
Dù sao giờ con cũng ở gần mọi người rồi, bất kì lúc nào cũng có thể gặp mặt.”
Tiêu Dã nói, lần này hắn không hề nói dối.
Lúc chọn vị trí xây phủ Cửu vương, hắn đã cố tình chọn nơi gần với Liễu gia nhất.
Vì Liễu gia vốn nằm ở nơi đắc địa ngay trung tâm kinh thành, mà mấy chỗ gần đó cũng không thể nào tốt hơn.
Thêm cả với việc vị trí gần hoàng thành, không tốn bao nhiêu thời gian đã có thể tới hoàng cung, Tiêu Lý Hiên đương nhiên sẽ đồng ý.
Quả thực ông đã muốn Tiêu Dã hắn sống luôn trong cung.
Nếu như vậy thì hai cha con ông sẽ có nhiều cơ hội nói chuyện với nhau hơn.
Nhưng Tiêu Dã đã khéo léo khước từ.
Hắn nói hắn đã quen sống ở bên ngoài, cũng không muốn vừa mở mắt ra đã dính phải mấy cái thị phi rắc rối trong cung.
Hơn nữa hắn cũng đã hứa với Tiêu Lý Hiên là sẽ thường xuyên tới gặp ông.
Tiêu Lý Hiên tuy có chút tiếc nuối nhưng vẫn là chiều theo ý hoàng nhi của mình.
Thế là giờ đây chỗ của Tiêu Dã quả thực chỉ cách vài bước chân và khu phố này là tới được Liễu gia.
“Phu nhân, người đang đi chợ sao? Hôm nay con rảnh, có thể đi dạo cùng người.” Tiêu Dã thoáng nở nụ cười, trông hắn ngoan ngoãn vô cùng, khiến Hương Cẩm Lan có chút động lòng.
Nàng hỏi: “Thật sự không bận gì sao? Nếu con có việc…”
“Con nói rồi, cả ngày hôm nay con chỉ định đi chơi thôi.
Nhưng lại gặp phu nhân ở đây nên tiện đi cùng người, tại đằng nào cũng đang rảnh.” Hắn đáp.
Hương Cẩm Lan nghe thế khẽ gật đầu, nói: “Vậy ta cùng con đi mua đồ chút vậy.”
“Vâng.” Tiêu Dã đáp.
Thân phận Cửu vương của hắn vốn đã được công bố cho toàn dân thiên hạ biết từ lâu.
Nhưng có lẽ do Hương Cẩm Lan không hay quan tâm mấy chuyện này nên không biết.
Mà Tiêu Dã hắn khi đi ra ngoài cũng chỉ có một mình, bởi vì ngay từ ban đầu hắn đã không muốn có quá nhiều người chú ý tới hắn nên mấy chuyện kiểu như một hàng dài lính canh đi theo hay kiệu các thứ đều miễn hết.
Tiêu Dã hắn khác hoàn toàn với mấy vị hoàng tử được bao bọc từ nhỏ trong cung, thêm nữa là từ nhỏ hắn đã được học võ ở Liễu gia, thân thủ vô cùng tốt, chẳng thể bị kẻ nào làm hại được.
Vì vậy lúc ở cạnh Hương Cẩm Lan, ngoại trừ bộ đồ trông có phần đắt tiền ra thì hắn cũng chẳng khác người bình thường là bao nhiêu.
Có lẽ sẽ có nhiều người nghĩ hắn là công tử của một nhà quyền quý nào đó, mà dường như Hương Cẩm Lan cũng nghĩ như vậy thật, thế nên Tiêu Dã hắn chẳng định kể nhiều thêm nữa, người đã nghĩ như vậy thì cứ để vậy đi.
Sau đó Tiêu Dã đã đi mua đồ cùng Hương Cẩm Lan cả một buổi sáng.
Lúc đi mua đồ hắn còn được nghe nàng kể về rất nhiều chuyện của Liễu Nguyệt khi hắn vắng mặt.
Mọi tin tức, hắn cứ như vậy mà nắm rõ hết.
Bệnh tình của cô vốn chưa khỏi hẳn,