Trời vừa mới tờ mờ sáng, Thấm Nhã cảm thấy có gì đó liền tỉnh lại. Vừa mở mắt liền thấy một cô gái ngũ quan cực kỳ xinh đẹp, làn da sáng mịn đang nằm đối diện mình. Vài tia nắng sớm hắt qua gương mặt tiểu quỷ này trông nàng giống như một thiên sứ thuần khiết vậy. Đáng tiếc, thực tế nàng cũng coi như là một thiên sứ, nhưng là thiên sứ bóng tối, lại dựa vào việc hút máu người mà sống, tính cách tà ác lại đen tối, mười phần tiểu ác ma.
Bất quá khi tiểu ác ma đối diện với điều mình yêu thích, cũng sẽ có lúc nhu thuận.
"Tiểu Nhã Nhã. . ." Y Nặc Mễ vươn tay ra nhẹ nhàng ôm lấy Thấm Nhã, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm mặt cô (đừng làm vậy trong thực tế, ghê lắm - bạn Yul cho hay).
Thấm Nhã không từ chối những hành động dịu dàng như vây, lông mi run nhẹ, hơi ngẩng mặt lên, làm cho cái cảm giác mềm mại này dừng trên gương mặt, còn có khóe môi. Thẳng cho đến khi Y Nặc Mễ càng liếm càng hăng say, đầu lưỡi sắp từ cổ nào chui vào trong áo, Thấm Nhã mới đưa tay ra sờ sờ đầu Y Nặc Mễ, không cho nàng tiếp tục nữa, khẽ nói: "Em tối qua luôn ở đây?"
"Ân."
"Vậy em đã làm gì?"
"Nhìn chị."
"Đẹp không?" (tự luyến? -_- )
"Đẹp, hơn nữa cũng rất thơm rất ngọt."
Âm thanh hai người đều có chút lười biếng vô tâm. Câu chuyện không đầu không cuối, chỉ là cuộc đối thoại nhẹ nhàng lúc sáng sớm. Không gian tĩnh lặng nhưng lại có chút ngọt ngào khiến người ta cảm thấy vô cùng kích thích. Giữa hai người dường như vừa mới nảy sinh ra một sự ăn ý nào đó, trải qua chuyện tối qua đã không còn ngượng ngùng nữa.
Cả hai cứ nằm như vậy, lặng lẽ cùng cảm thụ không khí bình yên của buổi sớm.Nhưngtiểu quỷ nào phải kẻ thích an phận, nằm được một lúc ----
"NGAO~ Tiểu Nhã Nhã, ăn sáng không?" Tiểu quỷ hút máu giống như nhớ lại cái gì, hai mắt tỏa sáng.
"Em nấu?"Thấm Nhã cả kinh.
"Gọi điện thoại mua."Vẻ mặt quỷ hút máu tràn đầy khinh thường, nàng làm có gì không tốt, đúng là không biết thưởng thức.
"..." Cũng tốt.
"Muốn nước ấm?" Hai mắt của tiểu quỷ lại tỏa sáng.
Thấm Nhã bật cười: "Uh."
Vì vậy 15p sau, Thấm Nhã thong thả nằm trong bồn tắm hưởng thụ nước ấm.
Lúc này trong phòng tắm lại bắt đầu nhiều thêm một vị khách không mời. Y Nặc Mễ tủm tỉm cười xuất hiện bên cạnh bồn tắm của mỹ nhân, duỗi ra mười ngón tay quơ lên quơ xuống: "NGAO ~ Tiểu Nhã Nhã, muốn mát-xa hông?"
Đây mới thực sự mới là mục đích chính nha. . .
Tịch nữ vương lạnh nhạt liếc nàng một cái, đưa tay cầm lấy khăn tắm, đứng dậy đưa lưng về phía Y Nặc Mễ đem mình quấn lại kỹ càng. Đi ra bồn tắm tới bên cửa hướng Y Nặc Mễ ngoắc ngoắc tay: "Giúp tôi mat-xa? Em lại đây."
Hai mắt Quỷ hút máu liền đỏ lên, trong đầu hiện ra đồ ăn trắng trắng mềm mềm, tiểu quỷ "đơn thuần thiện lương" cứ thế bị câu dẫn đi tới, Tịch nữ vương vô cùng bình tĩnh tự nhiên nói: "Ai cho phép em vào phòng tắm."
Mở cửa, nhấc chân, đá.ba động tác liên tục.
"Bịch!"
"NGAO ~"
"Rầm!"Cửa bị đóng lại.
Y Nặc Mễ trên mặt đất buồn chán liếm liếm miệng, NGAO, ăn ăn một lần thì có sao chứ, không thể ăn toàn bộ, ít nhất cũng cho ăn thử chứ. . .
Cửa lại mở ra. Tóc tùy ý vén lên, trên người chỉ bọc một cái khăn tắm nhưng Thấm Nhã vẫn giống như một nữ vương đang mặc một đồ hoa lệ, xinh đẹp gợi cảm say lòng người, lại thánh khiết không ai có trèo cao. Nàng từ trên nhìn xuống, nâng lên một bên đùi ngọc, lần này không một chút khách khí đạp lên ngực Y Nặc Mễ. Tịch nữ vương dáng vẻ ngạo kiều, giống nữ vương đang hạ lệnh: "Nhưng mà, Y Nặc Mễ, tôi cho phép em thích tôi."
Oh, thái độ của Thấm Nhã không giống như trước kia, Y Nặc Mễ tuy đối với chuyện tình cảm rất là ngây thơ, nhưng nàng đã chứng kiến rất nhiều cách thổ lộ tình cảm của nhiều tộc người. GÀO, Tiểu Nhã Nhã rất không tự nhiên nha, thích nàng nhưng lại dùng cái giọng điệu ra lệnh này, nếu thích nàng thì cứ nói thẳng ra đi, dù sao nàng cũng là Huyết tộc Hoàng đế cao quý, được vạn dân yêu mến là chuyện tất nhiên nha ~
Y Nặc Mễ đưa tay sờ sờ chân trần của mỹ nữ, trên gương mặt nhìn thập phần tà ác, Quỷ hút máu luôn luôn là một sinh vật rất tự kỷ: "Hắc hắc, Tiểu Nhã Nhã, ta biết ngay chị thích ta mà!"
Đáp lại lời nàng chính là một tiếng "Rầm" đóng cửa.
Orange ngồi xổm ngay cửa ra vào nghe lén động tĩnh cả buổi tối, thật vất vả mới nghe được Bịch Rầm Rầm mấy tiếng, cuối cùng liền thấy được chủ nhân tủm tỉm cười đi ra giúp mẫu nhân chuẩn bị đồ ăn. Ở chung với đồ ăn cả một buổi tối mà vẫn không có đem cô ta ăn tươi, ngược lại còn đi chuẩn bị đồ ăn cho đồ ăn. . . Nó thực xin lỗi các gia chủ tổ tiên ah meow, nó cũng thực xin lỗi ma bộc tổ tiên ah, meow!
=================
Trên tầng cao nhất của bệnh viện, một đám người đang nhiều chuyện về Thấm Nhã --- vị cảnh sát hình sự quốc tế đẹp trai tiền đồ vô lượng Lý Cường cảnh quan gần đây đang theo đuổi cô. Cho nên tự dưng họ mới nhận ra, dạo gần đây không còn hay thấy Lý cảnh quan lui tới nữa, ai cũng đoán già đoán non là Tịch nữ vương lại lạnh lùng mà "đá" thêm một người đàn ông ưu tú rồi. Nhưng mà đâu chỉ có họ, Thấm Nhã cô cũng đôi khi tự hỏi vì sao Lý Cường lại giống như mất tích vậy.
Một công xưởng rộng lớn bị bỏ hoang nằm giữa cánh đồng rộng trống trải, xung quanh tối tăm không hề có ánh sáng, chỉ có cái bóng của chính nó được ánh trăng hắt trên mặt đất, giống như một con quái vật cực lớn ở giữa nơi đây vậy - đây chính là nguyên nhân khiến Lý Cường đột ngột biến mất ở bệnh viện và xuất hiện ở đây.Cảnh vật nơi đây yên ắng tới dị thường, chỉ có tiếng ủng da dẫm lên lá khô tạo ra những âm thanh đứt gẫy lại càng tạo thêm sự tịch mịch u ám.
Lý Cường cảnh giác dò xét 4 phía, hắn cảm giác được sự âm trầm tà ác càng ngày càng nặng, điều này chứng tỏ những tên Quỷ hút máu ở gần đây. Trước giờ hắn đều tự tin vào bản thân, cho nên vượt cả ngàn cây