Editor: Dạo này bạn beta bị bận nên không giao hàng, thành ra không có up đều được, mn thông cảm nha :3
==========
Trời đã dần dần sáng lên, buổi sáng của con người sắp bắt đầu, mà cuộc kích tình thuộc về buổi đêm cũng dần dần ngừng lại. Y Nặc Mễ nhắm mắt thở dốc, tiếng ngâm cứ dồn dập, thân thể đong đưa theo từng động tác của Thấm Nhã, lúc gấp gáp lúc chậm rãi. Cuối cùng bỗng chốc ôm chặt lấy Thấm Nhã rồi toàn thân bắt đầu run rẩy -----
"A. . . Ân ~ ân. . ." Y Nặc Mễ như một trái bóng bị xì hơi, dựa vào người Thấm Nhã không nhúc nhích. Đem Thấm Nhã quấn lấy một đêm, cuối cùng, rốt cuộc cũng đem tên quỷ hút máu không biết thỏa mãn này ăn no. Kích tình cả một đêm, Quỷ hút máu cuối cùng cũng có lúc không còn tý sức lực gì, liền nằm ăn vạ trên thân thể mềm mại của mỹ nữ.
Thấm Nhã bị đè có chút khó thở, nhưng vẫn dịu dàng ôm lấy Y Nặc Mễ, hai tay vuốt ve lên lưng của nàng.
"NGAO ~ Tiểu Nhã Nhã là món ăn ngon nhất thế giới." Y Nặc Mễ chui vào cổ Thấm Nhã, nhịn không được ngửi ngửi hương vị của cô. Hương vị của người mình yêu là là hương vị đặc biệt mẩn cảm nhất, làm cho ngươi si mê, sưởi ấm ngươi rồi làm dấy lên hương vị khát vọng của ngươi.
Thấm Nhã cười cười, lười biếng đáp lại một câu: "Ăn no đến không vô rồi à?"
"No?" Tiểu quỷ hút máu giống như bị "khi dễ" lập tức nóng máu nhe răng nhắm ngay cổ Thấm Nhã mà gặm gặm, "Ta sao có thể dễ dàng no như vậy chứ, chúng ta lại ăn thêm một lần ---- "
"Chỉ biết có ăn!" Cái tên tiểu quỷ tham ăn này. Thấm Nhã chọt chọt ngón tay lên trán nàng, "Em đến chính là vì ăn. Vậy nghĩa là khi không muốn ăn sẽ không đến phải không."
Cẩn thận ngẫm lại, trước kia tiểu quỷ này cũng chỉ có khi đói bụng mới tự động xuất hiện trước mặt cô bay tới bay lui đòi ăn. Lúc hai người xác định quan hệ, cái tên quỷ hút máu này mỗi lần xuất hiện đều muốn đem cô, đem cô. . . Hôm nay Y Nặc Mễ dám nói đến là chỉ vì muốn ăn cô, cô không đem nàng đập thành bánh nếp mới là lạ!
Cũng may mỗ quỷ hút máu biểu hiện rất ngoan, vội vàng lắc đầu, trên mặt nghiêm trang: "Ta đến là vì ta nhớ chị."
"Lâu như vậy mới làm em nhớ đến tôi. . ." Thấm Nhã buồn bã. Nghĩ đến trong đám quỷ hút máu đã chết kia có Tiểu Mễ thì đau đến tê tâm phế liệt, đến bây giờ nghĩ tới trong lòng còn sợ hãi.
"Luôn luôn nhớ!" Y Nặc Mễ dụi dụi vào ngực Thấm Nhã, nhỏ giọng: "Ngày hôm đó ta cực kỳ giận, chưa bao giờ tức giận đến như vậy, ta nghĩ chị không muốn ta, NGAO ~ nhưng là ta rất nhớ chị. Ta trước kia không biết cái gì là yêu, nhưng ta đối với chị rất khác biệt, đối với ta trên thế giới này chỉ có duy nhất một Tiểu Nhã Nhã, cho dù có qua một trăm năm sau cũng vậy. Ta chỉ biết là ta muốn chị, ta chỉ muốn chị ôm ta, muốn chị hôn ta, trên thế giới này sẽ không có ai khác có thể làm những điều này với Quỷ hút máu. Chị mỏng manh như vậy, ta lo lắng chị sẽ bị bắt nạt, sinh mạng con người ngắn như vậy, ta lo lắng chị sẽ rời đi ta, ta nghĩ nếu như chị biến thành giống ta rồi những vẫn đề kia sẽ không còn là gì."
"NGAO ~ ta chỉ nghĩ đến cái này, nhưng lại quên đi cảm thụ của chị. . . Nhưng ta sẽ đối xử với chị thật tốt Tiểu Nhã Nhã đừng có ghét ta nha." Y Nặc Mễ ủ rũ nói, giọng nói có chút buồn.
Thấm Nhã trong lòng nghĩ thầm, nếu em sớm nói những lời này, thì đã không phát sinh những rối rắm như vậy rồi. Dù sao cũng không phải đồng tộc, Quỷ hút máu bẩm sinh là loài cô độc, bây giờ có thể làm cho Tiểu Mễ cân nhắc đến những thứ này, cũng thật sự làm khó em ấy rồi. Có lẽ, đối với yêu, tuy không hiểu thế nào để làm người yêu tốt, nhưng sẽ là người yêu đáng yêu và thâm tình nhất. Thấm Nhã xoa xoa tóc nàng ngữ điệu nhu hòa: "Tiểu Mễ càng lúc càng giống người yêu tốt rồi."
Dọa! Đúng là không ngờ, được khen rồi. Tiểu quỷ hút máu liền từ buồn chuyển sang vui, hai cánh nhỏ hiện ra vỗ vỗ, đắc ý không ngừng, cười khoe hết cả răng, mắt híp hết cả lại.
Thấm Nhã nhẹ cười, lại nói: "Còn về chuyện trở thành Huyết tộc ----"
"Cái này do chị quyết định." Y Nặc Mễ nhanh chóng cắt ngang lời Thấm Nhã.
Nàng lại một lần nữa chui vào trong chăn cẩn thận ôm lấy Thấm Nhã, nét mặt nghiêm túc mang chút thản nhiên: "Tiểu Nhã Nhã, nhân sinh đối với chị rất quan trọng, chị có quyền lựa chọn bất cứ cách nào để trải qua. Trong khoảng thời gian này ta đã cẩn thận suy nghĩ rất nhiều, giống như ta lúc trước yêu cầu chị, khi gặp khó khăn nguy hiểm liền biến thành Huyết tộc, cái này đối với chị mà nói chính là một dạng trốn tránh."
Nàng sao lại quên mất, cô gái này kiêu ngạo đến như vậy. Coi như nếu muốn trở thành Huyết tộc thì cũng phải do chính cô "muốn", mà không phải vì trốn trách tình cảnh hiện tại, cuộc sống giống như chuột luôn luôn lẩn trốn luôn bị người khác phỉ nhổ, truy đuổi thì đối với một nữ vương luôn chú trọng tôn nghiêm và vinh dự như cô thì đó là một chuyện không thể nào chấp nhận được.
"NGAO ~ người ta mới không để mấy cái tên con người thối tha kia tùy tiện đánh giá chị. Cho nên chị đừng lo lắng, chị không cần biến thành Huyết tộc ta cũng sẽ bảo vệ chị! Tiểu Nhã Nhã, chị có thể làm bất cứ chuyện gì chị thích. Nhưng không được giống chuyện tối hôm qua, quá nguy hiểm. Thật ra chị ở đây cũng rất tốt, chỉ có điều gần đây có hơi nhiều "muỗi" chút thôi. Dù sao cảnh sát cũng không ngăn được ta mỗi ngày tới đây, bọn họ muốn tìm ta, ta càng muốn mỗi ngày ở ngay trước mặt bọn họ, còn có thể giống như lúc này giúp nhau ăn ăn một lần, NGAO ah, NGAO ah ~"
Hai mắt Y Nặc Mễ tỏa sáng, làm ra cái vẻ mặt say đám chảy nước miếng.
Thấm Nhã biết nàng đang cố làm