Yến Hoài sống hai mươi mấy năm, đây là lần đầu tiên nhận được phí chia tay.
Tầm mắt anh vẫn còn dừng ở lì xì thoạt nhìn rất có thành ý xin lỗi kia, không hề có suy nghĩ muốn click mở.
Đại khái qua một phút đồng hồ, thấy anh còn chưa nói gì, nhưng thật ra đầu kia Hòa Vi đã nóng nảy, thúc giục nói: 【 Anh nhận lấy đi, anh không nhận lòng tôi rất day dứt. 】
Cô thật sự day dứt.
Rốt cuộc trong lúc cô kết giao với anh, đã động lòng với người đàn ông khác.
Hòa Vi nghĩ mọi cách khuyên anh click mở: 【 Cũng không có quá nhiều tiền, chủ yếu là tôi muốn tỏ lòng xin lỗi. 】
Mấy câu nói đó biểu hiện ra ngoài thông qua văn bản, rõ ràng là mặt bằng hóa, nhưng Yến Hoài lại có thể tưởng tượng được ngữ điệu từ trong miệng Hòa Vi nói ra.
Nhất định là dịu dàng một cách dụ hoặc.
Thời điểm cô làm sai rồi chột dạ hoặc khẩn trương thanh âm cứ như vậy, tỏ vẻ trấn định, rồi lại mang theo một loại che dấu như có như không khóc nức nở.
Yến Hoài đột nhiên nhớ tới giấc mộng kia.
Trong mộng Hòa Vi thật sự đã khóc, thanh âm mềm mại yếu ớt, bởi vì động tác va chạm của anh mà tiếng khóc trở nên bén nhọn hơn.
Yến Hoài giơ tay sờ hầu kết, đột nhiên rất muốn nghe Hòa Vi khóc.
Nhưng không phải ở trên giường mà là ở bên ngoài bất luận chỗ nào cũng được.
Yến Hoài đoán lúc này Hòa Vi hẳn là đang nhíu mày, chữ đang gõ trên di động lại xóa đi.
Kỳ thật mới đầu anh có chút tức giận, bởi vì rốt cuộc Hòa Vi có thích anh hay không, vấn đề này căn bản không thể nào chứng thực được.
Hòa Vi không biết đối diện là anh, nhưng Yến Hoài lại biết.
Hơn nữa khi Hòa Vi đề nghị chia tay, thậm chí có một giây anh cho rằng Hòa Vi muốn quay lại cùng Yến Thần.
Lại nửa phút qua đi, anh vẫn không click mở.
Hòa Vi thật sự nóng nảy.
Bởi vì tin nhắn không biểu lộ hết được tình cảm, lần này cô trực tiếp gửi giọng nói qua: “Thật sự rất xin lỗi… không phải tôi cố ý thích người khác.”
Yến Hoài vừa click mở, quả nhiên là giọng nói mang theo sự mềm mại như muốn khóc nức nở.
Cô thật sự không muốn khóc, chẳng qua giọng nói của cô như là cái chốt mở, mỗi khi đến loại thời điểm này hoặc là khi cãi nhau, thanh âm liền tự động trở nên vừa mềm vừa run.
Yến Hoài nhắm mắt, Hòa Vi cũng chỉ nói mấy câu, anh liền có chút không chịu nổi.
Đầu kia người con gái căn bản không cảm kích chút nào, rất nhanh chóng cô lại gửi một tin lại đây: “Về sau nhất định anh sẽ gặp được rất nhiều người phụ nữ tốt hơn tôi, cũng khẳng định sẽ có người thật lòng thích anh.”
Yến Hoài không muốn click mở, nhưng lại không chịu khống chế mà muốn nghe cô nói chuyện.
Nửa phút sau, anh ném điện thoại sang một bên, đi phòng tắm tắm rửa.
Hòa Vi mỗi khi gửi một câu nói lại phải tạm dừng vài phút, cô để cho đối phương có thời gian nghe, sau đó qua hơn nửa giờ, đối phương cũng không trả lời đến một câu.
Cứ như vậy trong nháy mắt, thậm chí Hòa Vi cho rằng cô bị kéo vào danh sách đen.
Vì thế nửa giờ sau, cô lại gửi giọng nói: “Còn ở đó không?”
Mấy chữ “anh” này khi gõ ra không cảm thấy có gì lạ, nhưng nếu như cô nói ra liền cảm thấy thẹn, vì thế Hòa Vi nói mấy câu rồi cũng không thêm từ xưng hô.
Lần này người nọ rốt cuộc trả lời.
Một câu cực kỳ lạnh nhạt——【 Đừng gửi giọng nói. 】
Hòa Vi: “…”
Người này mấy ngày hôm trước còn bắt cô gửi giọng nói gọi “Chồng yêu” sao?
Mẹ nó… Đàn ông trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn.
Hòa Vi biết chính mình không có tư cách ầm ĩ với người khác, rốt cuộc là cô làm sai, thậm chí cô còn không có tư cách tức giận, nhưng hỏa khí vẫn có xu hướng bốc lên trên.
Tính tình cô không tồi, hít sâu mấy hơi mới miễn cưỡng trấn định xuống, gõ một hàng chữ gửi qua: 【 Vậy anh nghĩ thông suốt rồi sao? 】
Cô cho rằng đối tượng yêu đương này ly kỳ biến mất hơn nửa giờ, là để tự hỏi chuyện này.
Một lát, người nọ trả lời: 【 Được. 】
Cuối cùng Hòa Vi cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hòa Khẩu: 【 Vậy anh nhận bao lì xì được không? 】
Cô thập phần nghe lời, không cho cô gửi giọng nói cô liền thật sự thành thành thật thật mà gõ chữ.
Sau khi Yến Hoài tắm nước lạnh đã bình tĩnh không ít, đáy lòng anh mềm nhũn, sau đó click mở cái bao lì xì kia.
Hồng bao rất nhanh chóng nhảy ra, phía trên biểu hiện con số 188 nguyên chỉnh.
“…”
Trong mắt Hòa Vi anh cũng chỉ có giá trị như vậy.
Hòa Khẩu: 【 Có phải không đủ hay không? 】
Trong tiểu thuyết viết phí chia tay thấp nhất cũng lên tới giá trăm vạn, tuy rằng Hòa Vi hiện tại cũng là nhân vật tiểu thuyết, nhưng cô không phải tổng tài bá đạo nha.
Đừng nói trăm vạn, mười vạn thôi cũng đủ muốn mạng của cô.
Tuy rằng người không biết đều nói người trong giới giải trí có thể kiếm rất nhiều tiền, chỉ cần nói mấy câu là có trăm vạn bay vào tài khoản, nhưng điều đó chỉ áp dụng cho một số người.
Hiện tại tình trạng kinh tế của Hòa Vi thật sự không được.
Chút tiền ấy của cô có khả năng tùy thời sẽ dùng để xử lý tài liệu đen, hơn nữa gần đây sự tình nhiều, còn phải tìm một cô trợ lý nữa.
Tính qua tính lại, tiền tiêu lại muốn đi ra ngoài.
Huống chi, tuy rằng cô phát phí chia tay không nhiều lắm, nhưng đối với đối tượng yêu qua mạng này chắc cũng không thấy ít đi.
Rốt cuộc thì kẻ có tiền sẽ không lên mạng yêu đương.
Lần này Hòa Vi gửi tin nhắn qua vài phút, lại không nhận được câu trả lời.
Cô lại gửi mấy dấu chấm hỏi qua.
Lần này phản ứng cực kỳ nhanh chóng, là hệ thống nhắc nhở một câu——
Người sử dụng “Y” mở ra nghiệm chứng bạn tốt, bạn không phải bạn tốt của anh (cô).
……
Ý tứ này là sau khi cầm phí chia tay, không hề lưu luyến liền xóa cô khỏi danh sách bạn bè?
Hòa Vi trợn mắt há hốc mồm.
Cô sửng sốt một hồi lâu, vừa định xem độ hảo cảm ở phía sau, lại phát hiện phía sau nick name đã không còn hai con số kia.
Hệ thống rất có tâm nhãn mà giải thích nói: “Ký chủ, bởi vì người và đối phương đã không còn là quan hệ yêu đương, cho nên độ hảo cảm không hề biểu hiện.”
Hòa Vi “À” một tiếng, “Về sau tôi và người khác ở bên nhau cũng sẽ biểu hiện độ hảo cảm của đối phương sao?”
Hệ thống: “Đúng nha ký chủ.”
Sau khi Hòa Vi “bị” lãnh bao lì xì, ngược lại thở dài nhẹ nhõm một hơi, mắt không thấy tâm không phiền mà cũng cắt bỏ mối liên hệ với đối phương, sau đó rời giường nấu cơm.
Hiện tại cô một thân nhẹ nhàng, hơn nữa quyết định khao chính mình.
Mà cùng thời gian đó, Trình Diễm còn ở phim trường thu được một dãy số WeChat của chính mình sau mười ngày.
Anh không thường dùng WeChat, người liên hệ tương đối cá nhân hóa, cho nên sau khi bị Yến Hoài cướp đi, cũng không tạo thành ảnh hưởng lớn đối với sinh hoạt hằng ngày của anh.
Nhưng mà một lần nữa lấy thứ thuộc về chính mình vẫn khiến cho Trình Diễm vui vẻ trong chốc lát, thời điểm anh nhắn tin cho Yến Hoài khóe miệng đều giương lên: 【 Chia tay bạn gái nhỏ rồi? 】
【 Ừ. 】
【 Ai đề nghị a? 】
【 Cô ấy. 】
【 Yến tổng của chúng ta kết giao bạn gái nhỏ, mới qua mấy ngày như vậy cô ấy đã đá văng?】
【 Không biết tốt xấu! 】
……
Yến Hoài không để ý đến anh.
Anh kéo kéo cà vạt, đột nhiên có chút bực bội.
Vừa rồi anh bị giọng nói của Hòa Vi câu đến thần hồn điên đảo, nhận xong 188 đồng tiền kia lại sợ trong lòng cô vẫn không yên tâm, cho nên dứt khoát trước một bước xóa số của cô.
Hơn nữa WeChat này của Trình Diễm, cũng là thời điểm vật về với chủ.
Anh đã dự kiến, trừ bỏ điểm nào đó——
Anh đã quên hỏi Hòa Vi thích ai.
Thật sự muốn quay lại cùng Yến Thần——
Yến Hoài một lần nữa chỉnh lại cà vạt, biểu tình trên mặt anh nhạt xuống, thong thả ung dung mà cài nút tay áo sơ mi.
Cô nằm mơ!
-
Sau khi Mộc Sanh và Tống Chân Chân xảy ra chuyện, chưa từng xuất hiện ở bất cứ nơi công cộng nào.
Phảng phất như hai người đều biến mất khỏi Đồng Thành, từ đây mai danh ẩn tích.
Hòa Vi sinh ra là người chịu ngược, rốt cuộc vẫn không yên lòng.
Một vòng về sau, cô thử hỏi tuy rằng không có tác dụng nhiều lắm, nhưng cô không có quyền tuyển hệ thống: “Về sau tôi sẽ còn bị hai người bọn họ ngược sao?”
Hệ thống “Tích tích” vài phút, rốt cuộc lại mở miệng: “Báo cáo ký chủ, kiểm tra đo lường cho thấy đến chương 47, không có ngược đến từ hai người bọn họ.”
Hòa Vi: “Tổng cộng có bao nhiêu chương?”
Hệ thống: “297 chương!”
“…”
Hỏi cũng như không.
Hòa Vi nản lòng thoái chí.
Trong khoảng thời gian này tiến độ quay 《 Hoàng Nữ 》 chịu ảnh hưởng, Mộc Sanh không thể dùng, nữ chính phải một lần nữa mời diễn viên khác.
Tuy rằng tiếp tục quay, nhưng tiến độ không nhanh được.
Dù sao cũng là một bộ diễn viên nữ chủ diễn, gần như mỗi cảnh đều phải có nữ chính xuất hiện.
Bóng dáng còn tốt, chính mặt chỉ có thể gác lại một bên.
Mãi cho đến đêm qua, mới vội vàng quyết định nữ chính
mới.
Diễn viên này Hòa Vi đã nghe qua, vốn dĩ mấy năm nay chỉ đóng phim điện ảnh, bởi vì Trình Diễm mới phá lệ nhận phim bộ.
Ngày mai cô ấy đến, hôm nay Trình Diễm nhắn cho tất cả mọi người, xem như điều chỉnh, cũng coi như là nghỉ ngơi.
Buổi sáng Hòa Vi đi ra ngoài chạy bộ.
Lúc trở về bụng dưới liền bắt đầu đau.
Hòa Vi vội vọt vào WC, kết quả lo lắng nửa ngày, kinh nguyệt căn bản không có tới.
Cô không những không yên lòng, ngược lại nhíu mày.
Nguyên chủ là một cô bé lọ lem có cơ thể yếu ớt, một tháng một bệnh nhỏ ba tháng một bệnh nặng.
Lần Hòa Vi sống dài nhất, kinh nguyệt cũng không có đúng ngày.
Có khi hai tháng mới đến, thậm chí một tháng còn đến hai lần.
Cho nên lần này tới ngày nhưng không đến, cô cũng dự kiến được.
Hòa Vi sờ sờ bụng nhỏ, sau đó một lần nữa chải lại tóc, cầm di động cùng túi xách ra cửa.
Nửa giờ sau, cô xuất hiện tại phụ khoa ở bệnh viện.
Tới bệnh viện kiểm tra loại vấn đề này không ít, có đơn thuần kiểm tra thân thể, còn có mấy người tới nạo thai.
Hòa Vi ở trong phòng chờ ngồi hai mươi phút, trơ mắt nhìn mấy cô gái vừa khóc vừa đi vào.
Cô thở dài, kéo thấp vành mũ, kéo cao khẩu trang, cúi đầu nhìn di động.
Lần trước cô và Mộc Sanh nháo lớn, cô sợ bị người nhận ra.
Lần đầu tiên Hòa Vi có cảm giác bối rối này, đồng thời cô còn có chút kích động.
Đợi không bao lâu, có người gọi tên cô.
Hòa Vi cúi đầu bước nhanh đẩy cửa đi vào.
Chuẩn đoán bệnh không lâu, tỉ mỉ trả lời mấy vấn đề, bác sĩ kê cho cô một đơn ngắn thuốc tránh thai, dặn dò cô uống đúng giờ sau đó gọi tên người khác.
Tuy rằng Hòa Vi không uống qua loại thuốc này, nhưng cũng nghe nói qua tác dụng của thuốc tránh thai, giống như xác thật có thể điều tiết kinh nguyệt, hơn nữa đối với thân thể thương tổn không tính là quá lớn.
Cô thanh toán tiền thuốc, mới vừa xoay người ra không lâu, liền gặp phải một người quen.
Bước chân Hòa Vi hơi dừng, giương mắt liền thấy phía sau người nọ, trên cửa viết mấy chữ rất to: Nam khoa.
Cô không nghĩ tới lâu không gặp, một lần nữa nhìn thấy Yến Thần, sẽ tại loại địa điểm làm người khác bật cười này.
Hòa Vi không nhịn được mím môi cười một chút.
Vừa vặn Yến Thần cũng chú ý tới cô.
Tuy rằng Hòa Vi che kín mít, nhưng đối với bạn trai cũ như Yến Thần mà nói, muốn nhận ra cô cũng không khó.
Theo bản năng anh ta nhấc chân đi tới, rõ ràng trên mặt mang theo sự vui vẻ: “Hòa Hòa.”
Đôi mắt Hòa Vi không chớp mắt dừng ở phía sau anh ta, ra vẻ khó hiểu hỏi: “Anh tới khám bệnh gì a?”
Giọng nói rơi xuống, tầm mắt Hòa Vi chuyển tới trên mặt Yến Thần, bắt giữ được biểu cảm chợt lóe vừa tức giận vừa xấu hổ của anh ta.
Tới loại địa phương này còn có thể làm gì?
Còn không phải bởi vì Tống Chân Chân.
Yến Thần mới cùng cô ta làm một lần, kết quả lần trước liền tuôn ra tài liệu đen của cô ta.
Nghe nói ma túy dễ dàng lây nhiễm, Yến Thần lại không thích mang bao…
Cho nên để ngừa vạn nhất, anh ta vẫn là tới kiểm tra một chút.
Chủ yếu chính là, không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, gần đây anh ta giống như là không có chút hứng thú nào.
Yến Thần nhíu mày, biểu tình không được tốt, “Tới kiểm tra sức khoẻ.”
Hòa Vi gật đầu, ý vị thâm trường mà “À” một tiếng.
“Hòa Hòa,” Yến Thần biết cô suy nghĩ cái gì, vội vàng giải thích nói, “Không phải như em nghĩ đâu.”
“Không cần giải thích với tôi.”
Hòa Vi hướng anh ta cười một chút, “Anh chú ý thân thể.”
Cô xoay người, tư thái không chút nào lưu luyến, mới vừa bước được nửa bước đầu tiên, thanh âm nhắc nhở của hệ thống liền vang lên ngay sau đó: “Chúc mừng ký chủ, độ hảo cảm của Yến Thần tăng lên hai điểm, đã tới 82.”
Mắt Hòa Vi khẽ nâng.
Trước kia thời điểm cô và Yến Thần ở bên nhau độ hảo cảm không mấy khi tăng lên, hiện tại chia tay, cô đối với anh ta lạnh nhạt vô tình, ngược lại độ hảo cảm ngoài dự đoán tăng lên rồi.
Quả nhiên, đàn ông đều là cẩu.
Khi mình có được vĩnh viễn không biết quý trọng, chờ thật sự mất đi ngược lại thành đầu giường ánh trăng rọi.
Nói cách khác, không chiếm được vĩnh viễn là tốt nhất.
Khóe miệng Hòa Vi khẽ bĩu, có chút trào phúng cười ra tiếng.
Vừa suy nghĩ vừa tiếp tục đi về phía trước, cô lại bị Yến Thần gọi lại: “Hòa Hòa… Thân thể em không thoải mái sao?”
Hòa Vi cúi đầu, thoáng nhìn bàn tay xách theo túi thuốc, đột nhiên có chút ác ý mà giơ tay lên, “Tới mua cái này.”
Cách túi nilon trong suốt, có thể nhìn thấy đại khái thứ ở bên trong.
Yến Thần cũng không xa lạ, bạn gái trước kia có uống cái này để tránh thai.
Trong nháy mắt sắc mặt anh ta trở nên càng khó nhìn.
Cùng lúc đó, thanh âm hệ thống lại vang lên lần nữa: “Giá trị ghen tuông của Yến Thần đã tăng lên mười điểm, hiện tại là 10, độ hảo cảm tăng lên 1 điểm, hiện tại là 83.”
Hòa Vi cảm thấy mỹ mãn mà thu hồi tay lại, nói một tiếng “Gặp lại”, rồi xách túi nilon thuốc cúi đầu hướng phía cửa bước đi.
Bước chân cô nhanh, thời điểm ra đến cửa cũng không biết tại sao lại thế này, không cẩn thận liền va vào lưng người đàn ông đứng trước cửa.
Sở dĩ nói là đàn ông, là bởi vì thân thể người này quá cứng, lần này Hòa Vi va phải không nhẹ, cái mũi đập phát đau.
Thậm chí cô hoài nghi nếu nguyên chủ từng phẫu thuật thẩm mỹ, nói không chừng hiện tại mũi đã gẫy rồi.
Đôi mắt Hòa Vi có chút hoa, dứt khoát nhắm mắt, che cái mũi nói lời xin lỗi: “Thực xin lỗi, tôi không phải cố ý…”
Dù sao cũng là cô không nhìn đường, xin lỗi cũng nên từ cô trước.
Túi nilong trong tay không cẩn thận rơi trên mặt đất, Hòa Vi chờ đôi mắt không còn hoa lúc này mới lại mở mắt ra, vừa ngồi xổm xuống nhặt thuốc, giọng nam trên đỉnh đầu liền vang lên: “Đau không?”
Tay Hòa Vi dừng một giây, sau đó tốc độ nhặt thuốc bỏ vào trong túi nhanh hơn.
Động tác của người nọ lại càng mau, nửa ngồi xổm nửa quỳ ở trước mặt cô, duỗi tay cầm một hộp thuốc còn chưa kịp cất vào trong túi.
Phía trên ghi “Thuốc tránh thai” “Yên tâm ái” loại chữ này vô cùng bắt mắt.
Hòa Vi thấy ngón tay trắng nõn sạch sẽ của người đàn ông khẽ dùng sức, cái hộp thuốc kia bị ép tới thay đổi hình dạng, giây tiếp theo, giọng nói nặng nề của anh vang lên: “Muốn làm gì nha, bảo bối?”