“Tần tiểu thư, chúng ta sẽ xuống tầng tám.” Trong thang máy, Lý Cách lên tiếng nhắc nhở.
Tầng tám là bộ phận Marketing của Tần thị.
Tần Diệp Tân sẽ chính thức đi làm vào thứ hai, ba Tần đã nói chuyện này với cô vài lần, sau khi vào làm việc, rất nhiều vấn đề sẽ không đơn giản như ở nhà hay trong trường học. Ông đã thảo luận cùng cô trước, cuối cùng quyết định để cô đến bộ phận Marketing để học hỏi kinh nghiệm. Nói là thử trải nghiệm nhưng trọng trách đặt trên vai cô không hề nhẹ. Sau khi xuy xét kĩ càng, Tần Khánh đã bổ nhiệm cô tạm thời giữ chức vị phó phòng Marketing đã bị bỏ trống một thời gian trước.
Cô theo học chuyên ngành Marketing tại Đại học Columbia nên hiểu rõ bộ phận này ảnh hưởng đến ước tính và nhận định của công ty về toàn bộ thị trường cũng như ảnh hưởng đến định hướng tương lai của công ty. Đối với bất kỳ công ty nào, chứ đừng nói đến một tập đoàn lớn như Tần thị, đây càng là bộ phận quan trọng và không thể thiếu.
Ngay khi vào công ty, được giao một vị trí quan trọng như vậy đã là một thử thách với Tần Diệp Tân. Nói đi cũng phải nói lại, để cô tiếp nhận bộ phận này, đây là kết quả ông đưa ra sau bao nhiêu cân nhắc kỹ lưỡng. Không phải chỉ vì chuyên môn hay vì chức vụ này còn đang trống, mà lớn hơn cả là vì kỳ vọng của ông đối với đứa con gái này, ông biết chắc chắn rằng với năng lực của mình cô sẽ không dừng bước tại đây.
Đối với Tần Diệp Tân, bộ phận này không chỉ là phương pháp giúp cô hiểu được cách thức vận hành của công ty, mặt khác giúp một nhân viên mới đến như cô nhanh chóng thăng tiến.
Dù hôm nay là thứ bảy nhưng trong công ty vẫn còn rất nhiều nhân viên làm việc.
Sự xuất hiện của Tần Diệp Tân lập tức gây xôn xao cho toàn bộ đám người ở đó. Trên đường đi, không ít người bất giác thả chậm bước chân để nhìn người con gái xinh đẹp này.
Đối với những ánh mắt tò mò, đánh giá, suy nghĩ, cô đều thoải mái nghênh đón và đáp lại đối phương bằng nụ cười lễ phép.
Lý Cách có phần ngạc nhiên trước biểu hiện không chút nào sợ hãi của người con gái bên cạnh. Trước đây hai người từng gặp nhau vài lần, nhưng lúc đó cô còn đang đi học, lại ở bên cạnh một người có khí phách và nghiêm túc như Tần Thận, khiến anh ta cũng không quá chú ý về cô gái này. Vậy nên, khi nhìn lại người đi bên cạnh, anh ta có chút giật mình. Đôi mắt của người con gái này thực sự rất đẹp, vừa quyến rũ vừa mê người, nhất thời khiến đối phương bị cuốn vào vòng xoáy ấy để rồi tò mò tìm hiểu sâu hơn về cô. Tuổi còn trẻ, nhưng đôi mắt chứa đựng rất nhiều trải nghiệm phía sau.
Sau khi dẫn Tần Diệp Tân đi một vòng công ty làm quen, đến hết giờ làm việc, hai người trở lại tầng văn phòng của Tần Thận.
Thấy Lý Cách còn có chuyện khác cần giải quyết, Tần Diệp Tân cũng không làm phiền anh ta thêm nữa.
Đang muốn tìm nơi để lấy tài liệu công ty, cô nghe được mấy người xì xào bàn tán trong phòng trà nhỏ dành cho trợ lý. Cô không định nghe lén người khác nói chuyện, nhưng tình cờ cái tên Cao Hân thành công níu kéo bước chân cô ngừng lại.
“Mấy cô nói xem sao Cao Hân đi đưa trà lâu vậy?”
Trái tim người con gái chùng xuống khi nghe thấy điều này. Vừa nãy, lúc cô đi qua chỗ làm việc của trợ lý không có ai, cô cho rằng cô ta đã tan tầm rồi. Không ngờ…
Cô vẫn rất tin tưởng anh, trước đây khi hai người cùng ăn chơi bên ngoài, nhiều người đẹp phóng khoáng thừa dịp cô không có ở đó tán tỉnh Tần Thận, ấy vậy mà người nào đó một ánh mắt cũng không thèm cho họ, lạnh lùng ngồi đó như một tảng băng.
Chỉ là hôm nay, ánh mắt đầu tiên cô nhìn cô trợ lý kia trong lòng dâng lên một cảm xúc kỳ lạ. Không đơn thuần chỉ vì cái nhìn bất lịch sự của cô ta đối với cô. Sau vài lần nhìn ngắm thì cô cũng nhớ ra rồi, Cao Hân trông rất giống bạn gái cũ của Tần Thận, Dịch Hi. Người con gái cao gầy, vẻ mặt thanh tao lạnh lùng, tựa như một thiên thần không nhiễm bụi trần từ trên trời hạ xuống. Sự phát hiện này khiến trái tim Tần Diệp Tân nhói đau.
Bên tay cô âm thanh nói chuyện không ngừng truyền đến.
“Đúng vậy, đã qua mười lăm phút rồi. Ngày thường Tần tổng nào có cho người khác thời gian lâu như vậy, nhớ tới vừa rồi tôi chỉ vào đưa tài liệu thôi. Tôi sợ Tần tổng đưa ra vài quyết định nào đó nên đứng bên cạnh anh ấy một lúc. Đoán xem tôi nhận được cái gì, chính là ánh mắt hình viên đạn siêu đáng sợ bay tới từ ai đó, hỏi tôi còn muốn ở lại bao lâu.”
“Ôi, quá đáng sợ rồi.”
“Các cô có để ý không, dạo này Cao Hân có điểm gì đó rất lạ. Cô ấy vẫn còn là trợ lý thực tập, theo lẽ thường các văn kiện tuyệt mật của công ty sẽ không được động vào, vậy mà mấy ngày gần đây cô ấy hay lân la tới chỗ tôi, lại còn chọn đúng thời điểm tôi bận tối mặt tối mũi, hỏi có cần đưa cho Tần tổng cái gì không. Lúc đầu tôi cũng không nghĩ nhiều, dần dà tôi thấy có gì đó không đúng lắm, các cô nói xem có phải cô ấy có tâm tư gì với Tần tổng của chúng ta không?”
“Cô gái này trẻ người non dạ quá, lúc trước làm sao được tuyển vào công ty chúng ta vậy? Nhân viên công ty chúng ta không phải toàn người giỏi sao?”
“Ai biết, hình như không phải học đại học ở Phách thị. Lúc Cao Hân vừa xuất hiện, tôi còn tưởng thiên thần giáng