Lời của anh nói chính xác đã xoa dịu được nhịp tim đang đập thổn thức của cô, trên gương mặt nhỏ bất giác nở một nụ cười xinh.
Thần thái toát ra nét quyến rũ, cô không phải người keo kiệt trong việc thể hiện tình cảm, ngoài việc hơi mắc cỡ trong chuyện nam nữ, dù cho vẫn còn thẹn thùng thì cũng toát lên sự tinh tế rung động lòng người. Lúc này nụ cười e ấp chính là một liều thuốc mê hoặc đối phương.
Tần Thận nhìn chằm chằm cô một lúc, nuốt xuống miếng canh cuối cùng, động tác sốt sắng hôn lên đôi môi mềm mại căng mọng của cô.
Sau nụ hôn say đắm, đầu lưỡi của người con gái đã trở nên tê dại, cô đưa tay chạm vào đôi môi đỏ mọng của mình.
“Cho anh một khoảng thời gian để giải quyết xong mọi chuyện,” Ngón tay anh vuốt ve theo viền môi cô, khàn giọng nói, “Rồi tìm một cơ hội nói cho ba mẹ, được không em?”
Tần Diệp Tân rũ mi suy nghĩ một lúc, sau đó lại ngước mắt nhìn anh, trả lời được.
Người đàn ông như nhớ tới điều gì đó, tiếp lời: “Mấy ngày nữa có bữa tiệc, đều là người quen biết cả. Dạo này bận rộn quá quên mất không nói với em. Đây là cơ hội tốt giúp em làm quen, mở rộng mối quan hệ, sau này cũng có lợi cho công việc.”
Cô tiếp tục đồng ý. Thấy cô ngoan ngoãn gật đầu, anh vuốt ve cằm cô, nhịn không được lại gần cúi người bịt kín đôi môi thơm mềm nào đó.
Chớp mắt đã đến ngày tổ chức bữa tiệc, hôm ấy, Tần Diệp Tân mặc váy cúp ngực dài đến đầu gối, không quá mức trang trọng, cũng không khiến người khác cảm thấy quá tùy tiện.
Ngay khi cô bước vào trong hội sở* ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy người đàn ông ngồi ở giữa ghế sofa. Tần Thận đã đến từ sớm, chiều nay anh đi công tác ở thành phố C, từ sân bay trực tiếp đến nơi tổ chức tiệc, anh vẫn mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây như lúc đi công tác. Giờ phút này trong phòng hơi ồn ào nhưng ngược lại anh mang đến cảm giác cấm dục, nghiêm túc.
*Hội sở (会所): Hay gọi là “club” (trong tiếng anh), 俱乐部 (trong tiếng Trung) được hiểu theo nghĩa đen là một tổ chức hay nơi tụ tập của mọi người để sinh hoạt giải trí, họ có cùng sở thích về giao tiếp xã hội, giải trí và các hoạt động khác. (nguồn: Baidu)
Nơi đây đầy đủ tiện nghi thỏa mãn việc vui chơi giải trí, cũng có rất nhiều người.
Hứa Hành Xuyên ngồi bên cạnh Tần Thận, thấy Tần Diệp Tân bước vào liền huýt sáo hóng chuyện vui. Đám người xung quanh cũng bớt tiếng lại, nhìn về phía Tần Thận. Lúc này người đàn ông nào đó lông mày nhíu thật sâu.
Dáng người Tần Diệp Tân điện nước đầy đủ, trước vểnh sau cong, lả lướt hấp dẫn, đặc biệt là trước ngực, làm người nào đó tự hỏi có phải ngực cô lại lớn thêm không.
Một thân váy trắng không có gì quá nổi bật nhưng kết hợp với khuôn mặt cuốn hút và dáng người gợi cảm ấy càng làm cho cô thêm quyến rũ.
Hứa Hành Xuyên còn cố tình ho nhẹ một tiếng, trước khi Tần Diệp Tân ngồi xuống, ghé vào tai người vẫn đang ngồi trầm mặc nãy giờ, giọng nói ngưỡng mộ: “Có phúc đấy.”
Người nào đó vừa nghe, sắc mặt càng thêm khó coi. Khi người con gái vừa ngồi xuống, anh liền bóp hai vai cô, Tần Diệp Tân đau đến hít một hơi.
Giọng nói anh u ám: “Biết đau chưa, tối về xử lí em.”
Sau một hồi uy hiếp, Tần Diệp Tân mới biết được Tần Thận không thích cô ăn mặc như thế này. Nhìn thấy bộ dạng tủi thân của cô, biết cô yêu cái đẹp, vì vậy anh dịu giọng hỏi cô đã ăn cơm chưa.
Cô gật gật đầu, rồi Tần Thận dẫn cô đi làm quen.
Tần Thận giới thiệu cô là bạn gái mình, ánh mắt nhìn cô dịu dàng và đầy yêu thương. Mặc dù hầu hết mọi người ở đây đều chưa gặp qua cô gái nhỏ, nhưng họ cũng đã nghe nói về cô, lúc này khi biết Tần Thận công khai bạn gái là em