Vu Đằng được Lâm Hành Hành đưa đến một nơi giống như phòng làm việc, không những chuyên nghiệp mà còn đầy đủ các loại trang bị, cô nhìn còn tưởng đây là phòng trang điểm cá nhân của ngôi sao nào đó.Với khiếu thẩm mỹ đui chột của Vu Đằng, Lâm Hành Hành trực tiếp tước bỏ quyền lợi soi gương của cô.Vu Đằng không biết mình được trang điểm như thế nào. Cô ngồi im một chỗ để nhà tạo mẫu tóc tạo kiểu cho mình, dù da đầu được chạm vào rất thoải mái nhưng cô vẫn hồi hộp khẩn trương.Thời gian dài trôi qua, trong phòng làm việc không có người khác tiến vào, ai nấy đều tất bật với công việc trên tay. Vu Đằng nghiêng đầu nhìn cô gái trang điểm cho mình: “Chỗ này của các cô ít khách nhỉ.”Thợ trang điểm nhìn Vu Đằng với ánh mắt ngạc nhiên nhưng cô không nhìn thấy, cô chỉ nghe được đối phương nói một câu: “Vì đây là phòng trang điểm của chị Giang Tình.”Vu Đằng kinh ngạc mở to miệng. Trời ơi, thì ra cô dùng phòng trang điểm của siêu mẫu Giang Tình. Không lâu trước đây cô còn đưa tin lá cải về chị ấy, bây giờ cô bỗng nhiên thấy hơi hổ thẹn.Bỏ qua vấn đề hổ thẹn, Vu Đằng vẫn còn chuyện tò mò: “Vậy mọi người đang bận rộn làm gì vậy?”Thợ trang điểm biết Vu Đằng được Lâm Hành Hành tự mình đưa đến đây, cho nên biểu hiện của Vu Đằng dù có ngố tàu đến mức nào thì cô vẫn trả lời ôn hoà, lịch sự: “Mọi người đang chuẩn bị những thứ cần dùng cho cô. Chỉ một lát nữa thôi, cô nhất định sẽ lột xác hoàn toàn.”Vì những lời này mà trong lòng Vu Đằng càng khẩn trương hơn.Bị mọi người dày vò trong khoảng thời gian dài, cuối cùng Vu Đằng cũng thay một chiếc váy màu lam theo yêu cầu của stylist.Vu Đằng đứng trước gương, cùng là màu lam nhưng cô có thể cảm nhận rõ ràng sự khác biệt của hai chiếc váy. Chiếc váy này đắt tiền hơn chiếc váy 199 NDT của cô rất nhiều. Vu Đằng lại nhìn lên trên, đến chính bản thân cô cũng phải kinh ngạc… cô chưa từng nhìn thấy mình như thế này bao giờ. Khi bị đẩy đến trước mặt Lâm Hành Hành, Vu Đằng hồi hộp không cần phải bàn cãi.Lâm Hành Hành dặn dò mọi người “sửa soạn cho cô một chút”, còn toàn bộ quá trình đều không thấy mặt anh. Thợ trang điểm nói anh nhất thời có việc nên phải đi ra ngoài một chuyến.Lúc nhìn thấy cô nàng hai lúa đứng co quắp trước mặt mình, đôi mắt Lâm Hành Hành đột nhiên sáng ngời. Hai lúa trang điểm lên… không hiểu sao anh lại thấy ngon miệng.Lâm Hành Hành khẽ cười, anh không hề che dấu sự thưởng thức trong ánh mắt, “Ui trao… Vịt con xấu xí biến thành thiên nga nhỏ.”Tuy không phải lời gì dễ nghe, nhưng suy cho cùng thì đây vẫn là lời khen dành cho Vu Đằng.Lâm Hành Hành mỉm cười tiến lại gần, sau đó vòng ra phía sau cô để ngắm nghía. Kết quả mới đi được nửa vòng, đập vào mắt anh là tấm lưng trần thon thả mịn màng, nhìn xuống phía dưới một chút là đường cong quyến rũmỹ miều. Lâm Hành Hành nhíu mày, anh cởi âu phục rồi khoác trực tiếp lên người Vu Đằng, giọng điệu cũng không mấy dịu dàng, “Đổi chiếc khác.” Stylist là một thanh niên trẻ tuổi đẹp trai, cậu ta mặc bộ vest màu hồng phớt phối hợp với xanh nhạt. Hai màu này mặc trên người cậu ta lại không hề sến súa, thay vào đó là cảm giác vô cùng phong cách.Nghe được lời này của Lâm Hành Hành, cậu ta vội vàng lên tiếng: “Lúc nào rồi mà anh còn muốn đổi chiếc khác?”Vu Đằng cuối cùng cũng dám lên tiếng: “Tôi cũng cảm thấy chiếc váy này không dễ mặc cho lắm.”Thiết kế mặt sau của chiếc váy quá táo bạo, dường như có thể tuột xuống bất cứ lúc nào, nó còn khiến cô không thể sải bước quá lớn.Stylist cố gắng thuyết phục lần cuối cùng, “Bảo bối, cô sẽ trở thành “yêu tinh lam” đẹp nhất đêm nay khi mặc chiếc váy này.”Hừ! Ai là bảo bối của cậu ta? Cô ấy là yêu tinh lam thì cậu ta là con bướm nhỏ! Thái độ Lâm Hành Hành vô cùng kiên quyết: “Đổi!”Stylist không tình nguyện xoay người rời đi. Không lâu sau, cậu ta cầm tới một chiếc váy ngắn màu đen, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói với Lâm Hành Hành: “Đạo diễn Lâm, đây là chiếc váy nhiều vải nhất ở chỗ chúng tôi, ngoài ra nó còn là thiết kế của năm ngoái.”Lời này đã không còn giữ ý tứ, rõ ràng là chê Lâm Hành Hành cục mịch, không có khiếu thẩm mỹ.Ai biết được Lâm Hành Hành lại nghiêm túc quan sát chiếc váy kia, tuy nó là chiếc váy cúp ngực dáng ngắn, nhưng ít nhất vẫn che được những nơi cần che, chứ không thiếu vải như chiếc váy hồi nãy. Lâm Hành Hành gật đầu, anh quyết định để Vu Đằng mặc nó.Cũng may chiếc váy mặc trên người Vu Đằng đạt hiệu quả không tồi, khuôn mặt cậu stylist lúc này mới mang theo ý cười, cậu chọn cho Vu Đằng một đôi giày cao gót rồi vui sướng đưa cô ra ngoài.Còn Lâm Hành Hành, cậu thậm chí không muốn nhìn vào mặt anh. Ai có thể ngờ một vị đạo diễn nổi tiếng trong giới giải trí, lại không cảm nhận được nét đẹp của chiếc váy hở lưng.Với khiếu thẩm mỹ đáng lo ngại thế này… làm sao đạo diễn Lâm có thể quay được một bộ phim hay?Lâm Hành Hành và Vu Đằng cùng nhau đến công ty giải trí Hoa Hoa, lúc xuống xe ở tầng hầm, hai người lập tức tách ra.Đây là yêu cầu đặc biệt của Vu Đằng, cô không muốn trước mặt thì hưởng cái gọi là “tình yêu” của Lâm Hành Hành, còn sau lưng thì lại trở thànhnhân vật chính của các bài báo.Đối với vấn đề này, thái độ của Lâm Hành Hành chính là cười ha ha. Có vẻ buổi tiệc đã bị trì hoãn khá lâu, ngoại trừ nhân viên trong công ty, nghe nói còn có đông đảo người trong ngành giải trí tham dự. Cũng đúng thôi, công ty Hoa Hoa vốn là một công ty giải trí, hơn nữa còn ký hợp đồng với rất nhiều nghệ sĩ, huống chi đang hoạt động rất mạnh. Dù thái độ của người khác có như thế nào, nhưng riêng trường hợp này sẽ đều tới nịnh nọt. Buổi tiệc không có quá nhiều nhân viên trong công ty. Khi Vu Đằng xuất hiện trước mặt Khai Tư với diện mạo mới, Khai Tư không những ngạc nhiên mà còn cực kỳ hài lòng. Thậm chí cô còn bỏ Vu Đằng lại một mình để Vu Đằng tự toả sáng.Tiệc tối trong đầu Vu Đằng là cô sẽ được ăn ngon – uống đã – chơi vui. Đồ ăn thức uống ở đây đều khá là ngon, vừa nãy cô ăn một miếng bánh ngọt nhỏ, tuy hơi nhiều bơ nhưng cả người cô tràn ngập hạnh phúc vì được ăn đồ ngọt.Vu Đằng thoả mãn đi lang thang tìm kiếm đồ ăn và rượu ngon. Tửu lượng của Vu Đằng rất kém, hồi học đại học cô cũng không ít lần đi liên hoan với lớp, nhưng cùng lắm thì chỉ nhấp môi mà thôi. Dù rượu trái cây có nồng độ cồn cực thấp, vẫn đủ khiến cô có lần phải lê tê phê.Nhưng ly cocktail hoa quả kia trông vô cùng tươi mát và hút mắt, cô uống một chút chắc không say đâu nhỉ?Với những cô gái xinh đẹp đáng yêu, nhân viên phục vụ thật sự không có sức chống cự. Cho nên lúc đưa ly rượu cho Vu Đằng, nhân viên không hề do dự, thậm chí còn nói một câu để cô yên lòng: “Đồ uống này không say được.”Nếu là người thường thì chắc chắn không say. Nhưng Vu Đằng thì khác, cô mới uống có một ngụm nhỏ mà cả người đã nóng ran. Cô vốn không đi quen giày cao gót, bây giờ đi lại càng khó khăn.Vu Đằng liêu xiêu đi đến chỗ ghế sô pha, cô không còn sức lực để suy nghĩ lý do tại sao chỗ này lại quá ít người ngồi. Vừa đến bên cạnh sô pha, Vu Đằng lập tức đặt mông ngồi xuống.Nguỵ Hạc Trường hơi nhíu mày, ánh mắt khó hiểu nhìn