Chuyện Lâm Hành Hành kết hôn thật sự đột ngột, mà anh thì lười gọi điện thông báo tới từng người, chỉ đơn giản gửi tin nhắn nói mình đã kết hôn, buổi chiều đưa vợ về nhà ra mắt.Lâm Hành Hành quen tự do tự tại, người lớn trong nhà hoặc là không quản được anh, hoặc là giống như bố Lâm, sau nhiều lần bị anh chọc tức thì đành mặc kệ. Cho nên những năm qua, dù là chuyện gì thì cũng do chính anh tự mình quyết định, tự mình chịu trách nhiệm.Bởi vậy khi vừa bước vào cửa, nhìn thấy sắc mặt bố Lâm xanh mét, anh còn trố mắt ngạc nhiên: “Úi, bố! Ai làm bố tức giận thành như vậy, huyết áp bố lại tăng rồi phải không?!”Một câu này của con trai khiến bố Lâm cảm thấy huyết áp mình lại có chiều hướng tăng vùn vụt, ông tức giận đặt mạnh chiếc cốc xuống bàn:“Thằng mất dạy! Anh nói cho tôi nghe chuyện này là thật hay giả?” Kết hôn còn có thể giả nữa sao? Một tay Lâm Hành Hành nắm tay Vu Đằng, còn tay kia thì lấy cuốn sổ hồng trong túi áo ra ngoài.Hai cuốn sổ hồng được mở sẵn và đặt ngay ngắn trên mặt bàn, mà hai người trong ảnh chụp nhìn cực kỳ xứng đôi.Thật sự bố Lâm không nghĩ tới Lâm Hành Hành có thể láo toét đến mức này, ông hít sâu một hơi rồi cầm giấy kết hôn lên nhìn, sau đó chuyểnhướng tức giận sang mẹ Lâm: “Tất cả đều tại bà, thúc giục cái gì mà thúc giục, ngày nào cũng thúc giục nó kết hôn! Giờ thì hay rồi, nó kết hôn trong chớp nhoáng, hừ!”Tuy mẹ Lâm cũng kinh ngạc nhưng bà luôn lấy đại cục làm trọng, nhìn con dâu nhỏ đứng ngoan ngoãn bên cạnh Lâm Hành Hành, bà cố gắng tươi cười, lôi kéo vợ chồng son đến ngồi ở sô pha: “Nào lại đây, ngồi xuống trước rồi nói chuyện.”Lâm Hành Hành không hề khách khí, anh kéo Vu Đằng ngồi xuống ghế, đã thế còn không quên ôm bả vai cô, dáng vẻ như đôi vợ chồng tình thương tình mến. Ngay cả khi Vu Đằng nhẹ nhàng giãy giụa cũng bị anh yên lặng giữ chặt.Bạn học nhỏ Trác Trác vừa tiến vào đã ngửi thấy mùi thuốc súng nồng nặc bên trong phòng, cậu bé lập tức lon ton chạy tới. Khi thấy mẹ cũng ở đây, cậu nhanh chóng sà vào lòng mẹ.Lâm Hành Hành nhìn hai mẹ con ôm ôm ấp ấp, anh nở nụ cười xán lạn và nói: “Chị ngồi tên lửa về đây hả? Em vừa gửi tin nhắn mà giờ đã thấy chị về nước.”Thằng nhóc này đúng là không lớn không nhỏ, kết hôn rồi mà vẫn trẻ con như vậy. Giang Tình mỉm cười với Vu Đằng, sau đó mới quay sang trả lời em trai không đáng tin cậy của mình: “Lúc em gửi tin nhắn là lúc chị vừa xuống máy bay.”“Quả là duyên phận, nếu không đời này hai chúng ta sao có thể là chị em ruột.” Lâm Hành Hành vui vẻ cười ha ha, miệng cũng không quên luyên thuyên.Mà bố Lâm sau nhiều lần lật qua lật lại nghiên cứu sổ hồng thì ngay lập tức phát hiện ra vấn đề, ông cau mày nhìn qua: “Cô bé, cháu bao nhiêu tuổi?” Dựa theo ngày tháng năm sinh ghi trên đây, không phải là…Kể từ khi lấy thân phận con dâu vào nhà họ Lâm, cả người Vu Đằng lúc nào cũng căng thẳng. Nghe thấy bố Lâm hỏi mình, cô cố gắng điều chỉnh giọng nói thật bình tĩnh và chậm rãi trả lời ông:“Con hai mươi tuổi ạ.”Bố Lâm hít một hơi thật sâu rồi thả sổ hồng xuống mặt bàn, ông không rảnh để lo nghĩ đây là lần đầu tiên con dâu về ra mắt nhà chồng. Sau khi bình tĩnh thở ra một hơi, ngay lúc mẹ Lâm và Giang Tình đều cho rằng ông chuẩn bị nói gì đó, thì bố Lâm bỗng nhiên cúi người nhặt chiếc dép lê đánh úp về phía Lâm Hành Hành.Lâm Hành Hành đã quá quen với chuyện này, con người ta khi tức giận sẽ luôn có biểu hiện gì đó rất đặc biệt, ngay chính bản thân họ cũng không ý thức được điều này. Vừa rồi nhìn phản ứng của bố, anh đã nhanh chóng tính toán cơ hội chạy trốn. Ngay tại giây phút sắp bị bố đánh trúng, anh đột nhiên đứng dậy, dẫm chân lên sô pha rồi nhảy ra đằng sau, để lại hai vết giày in rõ ràng trên ghế.Bố Lâm đánh hụt, suýt chút nữa thì trật khớp lưng, may mắn Vu Đằng nhanh nhẹn đỡ được bố Lâm vào thời khắc nguy hiểm.“Thằng nhãi ranh kia! Con gái nhà người ta nhỏ hơn anh hẳn mườituổi.” Bố Lâm tức giận đỡ lưng đứng tại chỗ, một tay thì cầm dép lê chỉ vào Lâm Hành Hành, bên cạnh ông còn có cả Vu Đằng, “Anh, anh…” Bố Lâm thật sự không biết phải dùng từ nào để mắng con trai.Khi bố Lâm vừa nói dứt lời, mẹ Lâm và Giang Tình đều trợn mắt nhìn nhau. Đúng là khuôn mặt Vu Đằng rất non nớt, nhưng hai người đều cho rằng con dâu và em dâu mình có khuôn mặt trẻ con trời sinh.Lâm Hành Hành lại thấy không sao cả, anh lạnh lùng cười và nhìn về phía bố Lâm: “Thế con sẽ tìm người lớn hơn mình ba tuổi, bố thấy như vậy có được không?”Hai bố con thình lình xảy ra tranh cãi khiến bầu không khí lạnh đi vài phần, không gian xung quanh cũng trở nên yên tĩnh. Vu Đằng đứng tại chỗ nhìn Trác Trác chạy tới ôm đùi mình, trong lòng cô bỗng cảm thấy cô đơn lạc lõng.“Đằng Đằng tới rồi sao.” Giọng nói của ông nội Lâm bỗng nhiên vang lên, ông chống gậy tới gần thì thấy chắt nhỏ nhà mình đang ôm đùi VuĐằng, “Trác Trác nhà chúng ta cũng về rồi hả, hôm nay đều đông đủ mọi người.”Đúng là lâu rồi nhà họ Lâm không đông đủ như thế này, ông nội Lâm nheo mắt cười rồi chống gậy đi tới ngồi ở ghế sô pha, sau đó “vô tình” nhìn thấy giấy kết hôn trên mặt bàn.Ông nhận ra thứ này nhờ màu sắc, dù rất lợi hại nhưng ông cũng không thể thấy rõ mấy chữ nhỏ tí trên giấy.Ông nội Lâm bảo chị Trương chạy đi lấy cho mình cặp kính lão, sau khi đeo mắt kính, ông lập tức nhìn lần lượt hai tờ hôn thú.“Tốt lắm, tốt lắm!” Ông nội Lâm đặt hai tờ hôn thú xuống bàn và nhìn mọi người, “Hoan nghênh Đằng Đằng trở thành thành viên trong nhà chúng ta. Lại đây nào, lại đây ngồi cạnh ông nội.”Giọng nói ấm áp của ông nội Lâm giống như gió xuân mang theo cả ma lực, chỉ trong nháy mắt đã xoa dịu bầu không khí mưa bay lạnh lẽo nơi đây, mang đến cho người ta cảm giác thoải mái. Tuy rằng vừa nãy Vu Đằng không phải chịu bất cứ thiệt thòi gì, nhưng lúc nghe ông nội nói những lời này, chóp mũi cô bỗng nhiên chua xót.Vu Đằng chớp chớp mắt, khoé mắt nhanh chóng ướt át, cô còn chưa kịp lau thì Lâm Hành Hành đứng sau ghế sô pha đã xuất hiện bên cạnh cô.Anh ôm bả vai cô, sau đó đắc ý nhìn vào mắt bố Lâm: “Đi thôi, chúng ta cùng đi xem bảo bối của ông nội.”Bố Lâm đứng bên cạnh bất lực nhíu mày, chính vì ông lão dung túng cho thằng nhóc kia nên nó mới thành cái bộ dạng ngày hôm nay. Những đứa trẻ lớn lên trong môi trường không có luật lệ sẽ luôn coi các quy tắc không ra gì, ông mở miệng nói: “Bố!”“Ừ.” Ông nội Lâm không thèm nhìn con trai, “Chiều nay cả nhà ta cùng nhau ăn cơm, những gì cần chuẩn bị thì đi chuẩn bị đi.__Trước khi ăn cơm, Lâm Hành Hành kéo Vu Đằng tới bên cạnh, anh nhìn cô, nụ cười trên