Ngày mười tám tháng hai năm Cảnh Nguyệt thứ sáu , khắp nơi trong cả Hy Nguyệt đều tưng bừng, nhộn nhịp, khắp nơi trong hoàng cung đều treo vải đỏ, lồng đèn đỏ.
Hôm nay là ngày thành hôn của nàng và hắn.
Từ sáng sớm nàng đã bị đám nha hoàn gọi dậy rửa mặt trang điểm.
Đội trên đầu mũ phượng, trên người là một bộ giá y đỏ thẫm, nàng được phủ thêm một tấm khăn voan cùng màu với bộ y phục, các nha hoàn sau khi trang điểm, thay y phục cho nàng xong thì dẫn nàng lên kiệu hoa đến Chiêu Hòa điện để bái đường
Nàng sánh đôi cùng hắn bước vào điện Chiêu Hòa dưới sự chứng kiến và chúc phúc của mọi người, hai người làm lễ bái đường.
Vì là công chúa của một nước nên những lễ nghi là không thể qua loa, sau một buổi cuối cùng cũng kết thúc.
Nàng được đưa vào hỉ phòng còn hắn bị mọi người giữ lại.
Sau phần hôn lễ là đến yến tiệc, mọi người ở đó vui vẻ uống rượu nói những lời chúc phúc cho hai người
- Hoàng thượng, thần thay mặt cho hoàng thượng nước thần kính ngài một ly
Bởi vì hoàng đế Thanh Viên bận xử lý chính sự cùng với thân phận hắn là vua của một nước nên không thể đích thân đến tham gia hôn lễ
- Lý thái sư không cần khách khí, cứ tự nhiên là được - Đỗ hoàng bưng ly rượu hướng về phía Lý Dương tỏ ý mời rồi uống một hơi cạn sạch
Buổi yến tiệc diễn ra hơn phân nửa, mọi người trong điện đều đã ngà ngà say, Thanh vương được mọi người đưa đến hỉ phòng, Vũ Thân vương tiến về phía Đỗ hoàng
- Hoàng huynh, huynh thấy sao rồi a
- Ngươi, là ngươi, ngươi đã làm gì mọi người- Đỗ Huy Anh chỉ tay về phía Đỗ Huy Vũ hỏi
- Ta chỉ là cho một ít độc vào rượu thôi mà, sao rồi? Ngươi không ngờ bản thân lại có ngày hôm nay đúng không
- Tại sao ngươi lại làm vậy, ta có đối xử tệ với ngươi đâu
- Haha...!tại sao ư? Tại vì ta muốn ngôi vị hoàng đế đó của ngươi.
Người đâu, bao vây tất cả lại cho ta
Hỉ phòng
Đỗ Nguyệt Nhã ngồi trên giường chờ đợi, tấm khăn voan vẫn còn trùm lấy khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ của nàng.
Không biết tại sao trong lòng nàng lại cảm thấy bất an
- Không xong rồi công chúa, phản quân của Vũ Thân vương và quân của Thanh Viên đã bao vây lấy hoàng cung rồi - Tiểu Ngân hớt ha hớt hải chạy vào, nàng nghe được tin tức này lại cảm thấy như sét đánh ngang tai
- Ngươi nói cái gì, phụ hoàng, mẫu hậu mọi người đâu rồi, Thanh vương chàng ấy đang ở đâu
- Mọi người bị vây ở trong Chiêu Hòa điện, còn Thanh vương...!nô tì cũng không thấy ngài ấy đâu
- Mau, chúng ta mau đến Chiêu Hòa điện
- Công chúa, người không thể đi, rất nguy hiểm, công chúa...!- Tiểu Ngân vội vã cản nàng lại nhưng nàng đã nhanh hơn lao ra khỏi phòng, Tiểu Ngân thấy công chúa nhà mình đã đi nên cũng chạy theo sau
- Các ngươi mau tránh ra, phụ hoàng, mẫu hậu
- Nhã nhi, con mau đi đi, mặc kệ bọn ta
Đỗ hoàng thấy nàng đến thì bảo nàng nhanh chóng rời đi.
Việc ngày hôm nay có lẽ là ý trời, không thể nào tránh khỏi, ông chỉ mong nữ nhi của ông sẽ được bình an
- Cho nàng ta vào - Đỗ Huy Vũ ra lệnh cho đám binh lính ngoài cửa, nàng không nghĩ ngợi mà lập tức xông vào, tại sao chứ? Vì cớ gì mọi chuyện lại như vậy.
Kiếp trước nàng đã mất đi phụ mẫu, nàng không muốn kiếp này lại dẫm vào vết xe đỗ của kiếp trước
- Nhã nhi, không được vào đây, con là hi vọng duy nhất của bọn ta, con mau đi đi
- Phụ hoàng, mẫu hậu, ca ca, mọi người đừng như vậy mà, có đi chúng ta cùng đi
- Ha, nói nghe hay nhỉ, ngày hôm nay, ai trong các người cũng đừng mong trốn thoát khỏi nơi này, người đâu, mau tới bắt nàng ta lại
Nàng bị mấy tên binh