Ngươi đến đây làm gì? Chẳng phải ta đã nói chúng ta không gặp lại rồi sao?
- Nhã Nhã, ta sai rồi, nàng đừng giận ta nữa mà
- Ta không có giận, tại sao ta phải giận ngươi chứ? - Nàng đúng thật là không còn giận hắn nữa.
Mấy ngày nay nàng đã suy nghĩ kĩ rồi, chuyện ở Thanh Viên hôm đó một phần cũng là lỗi do nàng, nàng đã không nói cho hắn biết trước mọi chuyện, vả lại, lúc trước Đỗ Nguyệt Nhã cũng từng không tin tưởng hắn nên lần này xem như hoà nhau, nhưng nàng không thể dễ dàng tha cho hắn như vậy
- Nhã Nhã, hay là nàng mắng ta, đánh ta cũng được, nàng đừng như vậy với ta mà, chẳng phải nàng đã hứa sẽ không lạnh nhạt với ta sao? Nhã Nhã! - Hắn chân thành nhìn nàng, nàng đã động lòng rồi, nhưng vẫn cố tỏ ra lạnh nhạt với hắn
- Ngươi chẳng phải mới vừa giành lại Thanh Viên sao? Ngươi không ở lại củng cố thế lực của mình mà đến đây làm phiền ta làm gì - Nàng đã nhận được tin, bây giờ hắn cũng đã làm hoàng đế, vậy cũng coi như là xong một chuyện
- Ta không cần ngôi vị hoàng đế đó, ta chỉ cần nàng thôi, Nhã Nhã - Viên Mặc Ngôn bước đến ôm lấy nàng, Đỗ Nguyệt Nhã cũng đứng bất động để hắn ôm, hai người yên lặng một lúc, nàng mới lẩm bẩm nói với hắn, giọng nàng rất nhỏ nhưng hắn là một người tập võ, nàng biết hắn sẽ nghe thấy
- Ta xin lỗi, là do ta không nói trước với chàng mới xảy ra hiểu lầm như vậy
- Là ta xin lỗi nàng mới đúng, là ta đã không tin tưởng nàng, khiến nàng đau lòng, ta sau này nhất định sẽ luôn tin tưởng nàng - Hắn nghe được câu xin lỗi của nàng trong lòng rất vui mừng, nàng nói như vậy có nghĩa là chịu cho hắn thêm một cơ hội
- Được rồi, chuyện ở Thanh Viên, chàng sắp xếp tới đâu rồi
- Ta đã sắp xếp ổn thoả hết rồi, chỉ còn chuyện cưới nàng về làm hoàng hậu của ta thôi
- Thanh vương, à không, phải gọi là hoàng thượng, ngươi đừng quá vội vàng như vậy chứ, sao ngươi lại biết chắc nàng sẽ gả cho ngươi - Triệu Vũ Khuynh từ lúc nào đã bước vào U Linh điện nhìn hai người
- Môn chủ Độc Môn sao lại rảnh rỗi chạy đến đây quản chuyện của người khác, hình như chuyện của ta và nàng không liên quan tới ngươi thì phải - Mặc Ngôn híp mắt đánh giá y, ánh mắt nhìn y không mấy thiện cảm thậm chí còn mang vài tia địch ý
- Tại sao lại không liên quan? Ta còn đang định cưới nàng làm Môn chủ phu nhân của ta - Y cũng nhìn hắn với ánh mắt địch ý, nàng là người đầu tiên Triệu Vũ Khuynh y động lòng, y nhất định phải giành cho bằng được
- Ngươi dám! - Mặc Ngôn nguy hiểm nhìn hắn, y tưởng người của hắn dễ cướp lắm sao?
- Ta dám đó, ngươi có bản lĩnh thì cùng ta cạnh tranh công bằng đi
- Hừ, nàng là của ta, ngươi lấy tư cách gì để giành với ta
- Nàng còn chưa gả cho