Thỉnh an hoàng hậu nương nương
Lương phi đến thỉnh an nàng nhưng lại không hề hành lễ, nàng ta ỷ lại đêm qua đã được hoàng thượng sủng hạnh mà kiêu căng hiện rõ trên mặt
- Lương phi, gặp bổn cung mà không chịu hành lễ luôn sao, đừng quên thân phận của mình
Nàng không nóng không lạnh nhắc nhở nàng ta, khí chất uy nghiêm của một bậc mẫu nghi thiên hạ hoàn toàn có thể trấn áp được Lương phi
- Là thần thiếp mới vào cung không tránh khỏi có sai lầm, mong hoàng hậu nương nương bỏ qua
- Có những sai lầm nhỏ thì có thể bỏ qua, nhưng sai lầm lớn thì có khi lại liên luỵ đến cả gia tộc, Lương phi sau này nhớ làm việc phải cẩn thận một chút
- Thần thiếp đã hiểu, đa tạ hoàng hậu nương nương chỉ bảo - Nàng ta ngoài mặt nói đa tạ nàng nhưng bàn tay giấu trong ống tay áo đã siết chặt, đây rõ ràng là đang ám chỉ nàng ta tốt nhất là nên an phận
- Được rồi, ngươi hồi cung của mình đi
- Vâng, thần thiếp xin cáo lui
Lý Phi Sương cùng với tì nữ thân cận quay trở về Phi Nguyệt cung
- Lời lúc nãy của hoàng hậu nương nương chắc chắn là có ý tứ, nương nương người định làm sao ạ - Tì nữ Ngọc Anh bên cạnh lo lắng, là tì nữ thân cận của nàng ta, khi nàng ta bị xử phạt không tránh khỏi sẽ bị liên luỵ
- Hừ, ả Đỗ Nguyệt Nhã đó tưởng mình hay lắm sao, nàng còn lo cho bản thân chưa xong mà còn dám lên mặt với ta
- Nhưng, nương nương, nàng dù gì cũng là hoàng hậu
- Bây giờ là hoàng hậu thì sao? Nàng đến bây giờ vẫn chưa mang long thai, chỉ sợ nàng là một con gà mái không biết đẻ trứng, sau này hoàng thượng sớm muộn cũng sẽ phế nàng ta thôi
- Nương nương, người cũng chưa mang long thai mà
- Ngươi im đi, một nô tì như ngươi cũng dám nói chuyện như vậy với ta, hừ, ta đã có tính toán cả rồi, ta nhất định phải giành lấy vị trí mẫu nghi thiên hạ này cho bằng được, nàng thì là cái thá gì mà ta phải sợ chứ
Nàng ta tự tin bản thân sẽ mang long thai bởi vì trước khi nhập cung, Tả thái sư phu nhân đã đưa cho con Lý Phi Sương một gói thuốc bí truyền, chỉ cần dùng nó rồi được thị tẩm chắc chắn sẽ mang long thai thôi
- Là nô tì quá phận, mong nương nương thứ tội
- Được rồi, mau về cung thôi
- Vâng ạ
Nàng ta cùng tì nữ thân cận của mình nói chuyện không để ý có một bóng người từ đầu đã dõi theo nàng ta
- Bẩm hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, lúc nãy nô tì đi theo Lương phi, nàng ta cư nhiên dám mắng hoàng hậu
- Nàng ta nói gì?
Hắn nghe nàng ta dám mắng nàng gương mặt liền trở nên lạnh lẽo, nương tử của hắn mà hắn còn chưa dám mắng, Lý Phi Sương đó là cái thá gì, nếu không phải nương tử nhà hắn không cho hắn động thủ thì nàng ta đã đi gặp Diêm Vương lâu rồi
- Dạ! nàng ta nói hoàng hậu nương nương là gà mái không biết đẻ trứng, sớm muộn cũng bị phế
- Ồ, xem ra tiểu lão bà của chàng thèm muốn ngôi vị này của ta lắm rồi, được rồi, Hạnh Hoa muội lui đi
- Dạ
Hạnh Hoa