Hoàng thượng, xin người bớt giận, cái thai của Lương phi nương nương đã không còn
Lão thái y sau khi xem mạch cho Lý Phi Sương liền nói ra kết luận
- Không thể nào, hoàng thượng, người nhất định phải làm chủ cho thần thiếp, đó là cốt nhục đầu tiên của người mà hoàng hậu nương nương lại nhẫn tâm ra tay như vậy
Lương phi vẻ mặt không thể tin mà khóc lóc, nàng ta thường ngày cũng được xem là một mĩ nhân, bộ dạng nàng ta bây giờ thật làm người khác muốn dỗ dành, bảo vệ.
Nhưng hắn thì lại càng chán ghét nàng ta hơn, đừng tưởng hắn là một tên ngốc, hắn thực sự biết tất cả mọi chuyện rồi
- Được rồi, nàng đừng khóc, trẫm sẽ làm chủ cho nàng, người đâu truyền lệnh bãi giá đến Minh Nguyệt cung
- Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương dù gì cũng có hơn nửa triều thần ủng hộ, người đừng nên nặng tay với hoàng hậu, thiếp không muốn vì thần thiếp mà làm người và hoàng hậu bất hoà
Lý Phi Sương tỏ ra hiểu chuyện nói đỡ cho nàng nhưng thực tế là đang châm ngòi ly gián giữa nàng và hắn.
Nàng ta nghĩ rằng bậc đế vương không ai muốn chia sẻ giang sơn với người khác, hoàng hậu trước đây cũng là quốc chủ của một nước nên một núi không thể có hai hổ
- Nàng không cần nghĩ nhiều, trẫm đã hứa sẽ làm chủ cho nàng thì sẽ giữ lời, đám triều thần đó tại sao ta phải sợ bọn họ, nàng cứ nghỉ ngơi, trẫm đến Minh Nguyệt cung hỏi cho ra lẽ
- Vậy...!thần thiếp cung tiễn hoàng thượng
Đợi sau khi Mặc Ngôn rời đi, nàng ta chợt nở nụ cười âm độc, chỉ cần hoàng thượng trách tội nàng, theo tính khí của hoàng hậu nhất định không chịu thua, chắc hẳn sẽ xảy ra bất hòa, đến lúc đó nàng ta có thể thuận lợi đẩy nàng xuống khỏi cái ghế hoàng hậu đó.
Xem ra nàng ta lựa chọn như vậy là không sai, dùng hài tử để hãm hại hoàng hậu cũng đáng giá lắm, sau này khi nàng ta lên làm hoàng hậu rồi thì mang long thai sẽ chẳng còn là chuyện khó
Minh Nguyệt cung
- Hoàng thượng giá đáo ~
Nàng đang tựa lưng vào ghế, mắt nhắm hờ thong thả thưởng thức trà thì có tiếng thái giám thông báo.
Hắn cũng nhanh thật, mới đây đã đến rồi
- Các ngươi lui ra đi, trẫm có chuyện muốn hỏi riêng hoàng hậu
Hắn ra lệnh cho đám cung nữ lui xuống, bọn họ có nghe nói chuyện của Lương phi, một số thì cho là nàng làm Lương phi sảy thai, một số cung nữ làm việc ở Minh Nguyệt cung tiếp xúc với nàng nhiều thì lại không tin nàng lại làm chuyện đó,hoàng hậu của bọn họ là người tốt.
Nhưng dù gì đây cũng là đứa con đầu tiên của hoàng thượng, hoàng thượng nổi giận cũng phải, hoàng hậu e là lần này phải chịu khổ rồi, bọn họ chỉ là phận nô tì thấp kém nên lui xuống thì tốt hơn, ai dám cãi lệnh của hoàng thượng chứ
- Đến nhanh vậy sao? - Nàng vẫn không đứng dậy mà nhìn hắn đang đứng đó
- Nàng nói xem, chuyện của Lương phi là sao?
- Chẳng phải chàng biết rõ hay sao mà còn hỏi
- Nàng thật to gan, nàng có biết ta mong có hài tử đến chừng nào không, nàng lại độc ác đến như vậy - Hắn lớn tiếng quát vào mặt nàng, nàng cũng không hề thua kém mà đáp trả lại
- Đúng vậy, ta độc ác, ta tàn nhẫn như vậy đó, hừ, từ khi Lương phi vào cung, chàng có để ý đến ta không hả
Bên trong đang lớn tiếng cãi nhau nhưng bên ngoài lại có một cung nữ không chịu đi mà lén lén lút lút nấp trước cửa cung