“Được, hay cho một Vương Phú Quý, lão hủ nhớ kỹ rồi.
” Lời vừa dứt, liền nghe thấy một tiếng nổ vang lên, cửa lớn của Tần phủ trong chớp mắt chia năm sẻ bảy, biến thành mùn cưa, Mạt lão đầu cũng không quay lại rời khỏi Tần phủ.
Tần Phong thấy vậy nhíu mày, Thần Võ Đạo cấp năm Thần Hành rõ ràng có thể đến và đi không dấu vết, gia hỏa này khăng khăng phá cửa là có ý gì?Thể hiện thực lực? Hay là để trút giận? Hoặc là cả hai?“Bỏ đi, có thể bảo toàn mạng nhỏ là tốt rồi, nói đi nói lại, vẫn là trách thực lực của bản thân không đủ.
” Tần Phong nắm chặt nắm đấm, tín niệm lớn lao trong lòng ngày càng kiên định.
Ở thế giới này, không có thực lực thì không là cái gì cả!.
“Đa tạ Ty chính đại nhân ra tay tương cứu, vãn bối cảm kích vô cùng.
” Tần Phong đi đến góc viện tử, hướng Thạch Tử Minh đạo tạ.
Người sau khoát khoát tay: “Chỉ là trùng hợp thôi, nếu không phải Tiểu Thương nói với ta nơi này có rượu miễn phí, ta cũng sẽ không tới.
”“Thương cô nương? Cô ấy đâu, không đến sao?” Tần Phong nhìn xung quanh, nhưng không nhìn thấy đôi chân dài thu hút người khác đó.
“Đừng nhìn nữa, cô ấy có chút chuyện riêng, chỉ có một mình ta đến.
”“Được rồi.
”Qua không bao lâu, mấy người còn lại cũng từ đại sảnh bước đến, cảm ơn Thạch Tử Minh, chỉ có Tần Kiến An đứng phía sau mọi người do do dự dự, có lẽ ông là đang nghĩ đến tình cảnh ban đầu tặng người ta rượu giả pha nước, cho nên có chút chột dạ! Sau khi cảm ơn, Lam Ngưng Sương nhắc nhở: “Đại nhân, ngài đã đắc tội với người của Đường gia của Tần Thiên Thành, sau này tốt nhất vẫn nên cẩn thận một chút, bọn họ thủ đoạn cay độc, có thù tất báo.
”Thạch Tử Minh uống xuống ly rượu, hỏi ngược lại: “Cẩn thận? Cẩn thận cái gì? Phá hỏng chuyện tốt của hắn hôm nay là Vương Phú Quý, liên quan gì đến Thạch Tử minh ta?”Mấy người bọn họ: “! ”“Đúng rồi, tân lang của ta, mấy người ngáng đường đều đã đi hết rồi, ngươi vẫn còn quanh quẩn ở đây làm gì? Tân nương tử vẫn đang đợi ở đại sảnh, đợi ngươi giở quạt đó!Ta còn muốn xem xem mỹ nhân được Tần Thiên Thành ca ngợi là quốc sắc thiên hương, rốt cuộc có bộ dạng như thế nào.
” Thạch Tử Minh gặp một miếng rau nói.
Mấy người đưa mắt nhìn nhau, nhao nhao quay trở lại đại sảnh, tiếp tục nghi thức.
Có điều trải qua sự việc lúc nãy, rất nhiều người sợ bị liên lụy lần nữa nên vội vàng cáo từ rời đi, chỉ có vài người to gan ở lại, muốn nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của tân nương tử.
Tần Kiến An cùng nhị nương ngồi lại vị trí chính giữa, mà Tần Phong cuối cùng lại lần nữa đến trước mặt Liễu Kiếm Ly, tay phải hắn chầm chậm giơ ra hướng tới cây quạt trong tay của đối phương, trong lòng có chút căng thẳng không rõ lý do.
Cùng với chiếc quạt từ từ được giở ra, cả đại sảnh dường như sang bừng lên, Tần Phong không kiềm được trợn tròn hai mắt, tiếng hít thở xung quanh cũng vang lên không ngừng.
Làn da nõn nà, đôi mắt giống như trăng sáng, đôi môi đỏ như chu sa, dung mạo khuynh thành như vậy dường như từ trong tranh bước ra, khiến trái tim Tần phong lạc mất một nhịp!Nhưng hắn cũng phát hiện ra một điểm, mỹ nhân như vậy nhưng khuôn mặt lại vô cảm, đặc biệt là đôi mắt kia, tĩnh lặng như mặt nước mùa thu, tựa như không có gì trên đời có thể khuấy động nội tâm nàng.
Tần Phong không khỏi thở dài trong lòng, vốn dĩ là tiên nữ đứng trên vân đỉnh, lại đội nhiên rơi xuống phàm trần, bất kể ai gặp phải chuyện này đều sẽ tam lạnh cho tàn.
Lam Ngưng Sương đi đến bên cạnh, nắm lấy phía sau xe lăn, quạt đã được giở ra, theo nghi lễ, tân nương cũng phải được đưa vào động phòng.
Tần Phong nhìn theo bóng lưng Lưu Kiến Lập chậm rãi rời đi, trong lòng cảm xúc lẫn lộn, đây là một nữ tử vốn không nên có liên quan đến hắn, trời xui đất khiến trở thành nương tử của hắn! Ông trời thật sự thích cùng hắn trơi đùa.
Thời gian vội vã trôi qua, bất tri bất giác, màn đêm đã lặng lẽ buông xuống, hôm nay ánh trăng rất đẹp, như phủ lên Tần phủ một tấm màn trắng.
Theo tập tục, kết thúc hôn lễ phải chuốc rượu tân lang tử, náo động phòng, nhưng tất cả mọi người đều biết tính trạng của Liễu Kiếm Ly, rất ăn ý không nhắc đến chuyện này.
Nha hoàn cùng hạ nhân trong phủ bắt đầu thu dọn tàn cục, Tần Kiến An cùng nhị nương sau khi cho Tần Phong một ánh mắt liền trực tiếp rời đi.
Tần Phong thở ra một hơi, chậm rãi bước trở về phòng của mình, trên đường đột nhiên bắt gặp thân ảnh tuyệt sắc kia.
Liễu Kiếm Ly đã trút bỏ hồng y trên người, thay lên một bộ bạch y, thoạt nhìn giống như tiên nữ không nhiễm bụi trần.
Nàng của thời khắc này, đang ngồi trong viện tử ngẩng đầu nhìn ánh trăng kia dường như đang nhớ lại cái gì.
Tần Phong khẽ thở dài, không có tiến lên