Đúng là đi mòn thiết hài tìm chẳng thấy, đến khi tìm được chẳng tốn công.
Thật không ngờ, cái gọi là văn khí này xa tận chân trời gần ngay trước mắt!Nhưng sau khi vui mừng, sắc mặt Tần Phong nhưng trọng, càng rơi vào tuyệt vọng.Nguyên chủ đã đọc sách hơn mười năm nay, đều không thể từ hàng vạn cuốn sách hấp thu văn khí, thì hắn làm sao lại có thể?Tâm trạng Tần Phong giờ phút này giống như thái giám vừa nhập cung, nhìn thấy một vị nữ tử mềm mại đang nằm trên giường, không ngừng vẫy tay gọi: “Đại gia, mau tới chơi.”Tim ngứa ngày khó chịu, nhưng vạn phần bất lực!“Không được, nhất định phải bình tĩnh không được nôn nóng, ít nhất hiện tại đã tìm được Văn khí, việc tiếp theo phải làm chỉ là tìm cách dẫn dắt hấp thu văn khí!”Tần Phong hít sâu một hơi, bắt đầu không ngừng phân tích.“Đầu tiên, chỉ lật xem sách chắc chắn không thể hấp thụ văn khí, về điểm này đã được chứng thực trên người nguyên chủ.
Nhưng văn khí đều ở trong sách, nếu đọc không có tác dụng, chẳng lẽ muốn mình phải ăn?Như vậy bản thân há chẳng phải đầy một bụng chính luận .....”Tần Phong liếc nhìn cuốn sách ước chừng dày bằng ngón tay cái, sau đó lại lướt nhìn qua toàn bộ thư phòng, vô thức nuốt một ngụm nước bọt.“Nếu như thực sự phải ăn, chỉ sợ còn chưa kịp thành công hấp thụ văn khí đã bị đống sách này làm cho no chết, cách này chắc chắn không ổn.”“Vây...liệu có phải do cách đọc sách có vấn đề?” Đột nhiên hai mắt Tần Phong sáng lên.Trong ký ức, mặc dù nguyên chủ tiêu tốn mất hơn mười năm, đem hơn vạn cuốn sách trong thư phòng đều đọc hết một lượt, nhưng đối với chúng nhiều nhất cũng chỉ có ấn tượng, căn bản chưa đến bước thuộc lòng và dung hội.Có lẽ, chỉ cần bản thân học thuộc lòng từng chữ trong sách liền có thể hập thụ văn khí cũng không biết chừng?Tần Phong càng nghĩ càng cảm thấy có lý, vốn định thử xem, nhưng vừa nhìn thấy một trang đầy chữ, còn cuốn sách dày cộp kia nữa, trong lòng liền muốn rút lui.“Cuốn sách dày như vây, muốn học thuộc từng chữ, cho dù là một người thông minh như ta, cũng cần ít nhất là một tháng.
Nếu như có tác dụng thì cũng thôi đi, nếu như không có tác dụng....!hà chẳng phải lãng phí nhiều thời gian như vậy sao?”Ngay khi Tần Phong đang rối rắm, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.Dưới con ngươi màu vàng kim của hắn, những chữ trên trang giấy kia giống như có sinh mệnh, không ngừng rót vào trong đầu hắn, chỉ cần liếc mắt một cái, liền có thể nhớ kỹ không sai một chút nào nội dung trên trang giấy!“Đây là....”Tần Phong sửng sốt một hồi sau đó vô cùng vui mừng.“Thật không ngờ đôi mắt này còn có công dụng như vậy, nếu cứ như vậy, việc học thuộc cuốn sách này đối với ta mà nói cũng chỉ cần chút thời gian mà thôi.”Để nhanh chóng xác minh suy đoán của mình, Tần Phong không chậm trễ bắt đầu lật giở từng trang sách, chỉ trong chốc lát, hắn đã hiểu rõ được toàn bộ nội dung trong sách.Cùng lúc đó, trên sách, những ánh sáng trắng yếu ớt kia hóa thành từng đường, nối liền đỉnh đầu hắn, giống như nước mưa không ngừng rơi xuống, Tần Phong nhất thời cảm thấy chấn động tinh thần!Hắn nhắm mắt lại tập trung tinh thần, cẩm nhận văn khí trong người đang biến hóa từng chút một, chỉ thấy trong thần thức vô cớ xuất hiện một thác nước khô cạn, tia văn khí kia cũng biến thành giọt nước cỡ bằng ngón tay út.Thấy vây, Tần Phong trầm ngâm: “ Văn khí quán đỉnh...!Văn khí quán đỉnh, ta hiểu rồi! muốn bước vào cảnh giới Trúc Căn cấp chín, chỉ cần hấp thụ đủ văn khí, làm đầy thác nước này là được! Thì ra là vậy......”Phát hiện được phương pháp tu hành, Tần Phong vô cùng kích động, hắn không muốn trì hoãn thời gian một phút một giây nào, bắt đầu nhanh chóng lật xem từng cuốn sách trong phòng, mà thời gian cũng đang bất tri bất giác lặng lẽ trôi qua.Vào đêm, sao giăng đầy trời.Trong đại sảnh Tần phủ, nhị nương cầm bát đũa lên, chưa kịp ăn miếng nào lại đặt xuống.“Phong Nhi đâu? Cả ngày nay không nhìn thấy bóng dáng nó.”“Buổi sáng con có gặp đại ca, lúc đó huynh ấy đến thư phòng, không biết bây giờ người ở đâu.” Tần An vừa nuốt xuống đồ ăn vừa nói.“Thư phòng? Vậy cũng không thể nào ở cả một ngày được.”Thanh Nhi ở cửa lập tức trả lời: “Bẩm phu nhân, đại thiếu gia vẫn còn ở trong thư phòng, lúc nãy có dặn dò, vì không muốn chậm trễ thời gian đọc sách cho nên không ăn cơm tối.”Tần Kiến An đang ngồi trên ghế nghe thấy những lời này, trầm ngâm, nhưng không nói gì, nhưng Nhị Nương