Văn khí trong sách sớm đã bị ta hấp thụ, tại sao đột nhiên trở nên lớn mạnh, chẳng lẽ cái này có liên quan đến việc ta thông qua nội dung trong sách chữa bệnh cho Tống đại phu?Đợi đã, ta hình như hiểu rồi, muốn hấp thụ văn khí trong sách, học thuộc chỉ là bước thứ nhất, tiếp theo nếu như có thể vận dụng nội dung trong sách thì có thể dẫn động càng nhiều văn khí vào trong cơ thể!Đối với phát hiện này, Tần Phong phấn khích không thôi.
Hắn thậm chí suy nghĩ bản thân có cần mở một y quán nhỏ, đi chữa bệnh cứu người, văn khí không phải cuồn cuộn mà đến sao?“Đại ca, huynh không phải đều ghi nhớ toàn bộ sách đã đọc trong thu phòng chứ?” Tần An nhớ lại trạng thái xem sách của tần Phong, không kìm được hỏi.“Ha, cái này thì có gì khó? Ta đọc sách đã mười năm, không thấy tác dụng, chỉ là tuần tự từng bước, tích lũy dần dần!“Nhưng mà đại ca, chẳng phải sáng hôm qua huynh còn nói với ta bỏ văn theo võ sao?”Thương Phi Lan khẽ nhíu mày, trong đôi mắt xanh nhạt kia lóe lên một tia không hài lòng.Tần Phong ho khan một tiếng: “Nông cạn! vậy mà không nhìn ra dụng tâm của ta, ta làm như vậy là để đệ nhớ lại cảnh tượng khi mới nhập Thần Võ Đạo, từ đó nói với đệ một đạo lý, bất kể chuyện gì dục tốc bất đạt, không quên đi ý định ban đầu, thì trước sau gì cũng đạt được!”“Thì ra là vậy, đại ca, đệ hiểu rồi!”Cảm nhận được ánh mắt sùng bái của nhị đệ, Tần Phong tỏ ra lãnh đạm, trong lòng nghĩ, võ phu quả nhiên là người tâm tư đơn thuần.“Nếu như ta đã không có bệnh, mọi người còn trói ta lại làm gì? Cha, nương, mau cởi trói cho ta.”“Ai ya, khoan đã, mọi người mau rút ngân châm ra trước!”Lấy lại được tự do, Tần Phong vặn cổ tay, trong lúc cởi trói hắn cũng giải thích cho người nhà phát hiện của mình đối với Văn Thánh Đạo.Nghe vậy, nhị nương suy nghĩ một lát: “Theo lời Phong Nhi nói, chỉ cần có thể mua càng nhiều sách về, Phong Nhi có thể mượn văn khí trong sách bước vào Văn Thánh cấp chín....Lão gia, vậy ông còn đợi cái gì nữa, mau đem ngân lượng trong nhà, thu thập sách cho Phong Nhi!”Tần kiến An sắc mặt co quắp, ngập ngừng: “Phu nhân, Tấn Dương Thành chỉ là một thành nhỏ hẻo lánh, không giống như Đế Đô Tần Thiên Thành, ta đi đâu tìm được nhiều sách như vậy chứ.Huống chi, bà cũng biết, mấy ngày trước có tà linh vào thành, còn chưa tìm thấy, bách tính bình thường bây giờ hiếm khi ra ngoài, Vọng Nguyệt Cư mà chúng ta mở căn bản không thể kinh doanh.
Đến dược dục và huyết khí đan của An Nhi chúng ta cũng sắp không thể mua nổi nữa rồi...”Lão cha nói nhiều như vậy, Tần Phong có thể tổng kết lại —— không có tiền.“Cha, nương, bây giờ con đang gặp trở ngại ở cảnh giới Liễm Tức cấp bảy, trong đoạn thời gian này không dùng đến dược dục và huyết khí đan, mọi người dùng tiền này mua sách cho đại ca đi.”Mấy người nghe vậy đều nhìn về phía Tần An.Tần Phong ôm ngực, nhị đệ hiểu chuyện như vậy, hắn lúc đầu vậy mà còn hoài nghi đối phương muốn giết mình, lương tâm thật sự rất áy náy.“Không cần phải như vậy, mặc dù Vọng Nguyệt Cư gần đây không có làm ăn gì, nhưng gần đây ta lại nghĩ ra một con đường phát tài mới, đến lúc đó chỉ cần...”Lời còn chưa dứt, mấy người đã vội vàng lên tiếng.“Lão gia, gần đây trong phủ thiếu tiền, ông đừng lãng phí ngân lượng nữa.”“Cha, vẫn nên tiết kiệm tiền để đại ca mua sách đi.”“Cha, người thật sự không có tài kinh doanh, nên biết mình một chút đi...”Tần Kiến An gấp gáp, đỏ mật gân cổ nói: “Mọi người thì hiểu cái gì! Kinh doanh quan trọng là thiên thời địa lợi nhân hòa, mấy lần trước ta thua lỗ, đều là do thời vận không tốt mà thôi!”Nhị nương phớt lờ đảo mắt.Tần Kiến An thở dài, cúi đầu nhìn mũi chân.Quả nhiên, chuyện kiếm tiền này vẫn phải dựa vào một chuyên gia xuyên không như ta, Tần Phong lắc đầu, đang suy nghĩ nên ra tay từ đâu thì Thang Phi Lan một người vẫn luôn bị bỏ quên trong phòng lên tiếng.“Nếu như chỉ có vậy, ta trái lại biết một nơi, có điều, muốn vào đó không dễ,