"Tốt..." Hứa Dương không khỏi lui về phía sau hai bước, hồ nghi nói, "Cái gì tốt?"
"Khục," lúc này Trầm Thiên Mục thẳng người, ho nhẹ một tiếng, hiền hòa cười nói, "Sư tỷ ta giờ đang bế quan, không cách nào gặp ngươi, liền để cho ta thay nàng tới..."
Hứa Dương tâm niệm xoay nhanh, tại sao Bạch Tử Huy lại tránh né mà không gặp, lại chỉ phái một sư muội không rõ lai lịch ra sao để đối phó với mình? Sẽ không phải là...
Hắn trong tiềm thức buột miệng nói "Vậy phần nhân tình kia, Bạch thượng sư cũng sẽ không thể không trả nợ đấy chứ!"
"A?" Trầm Thiên Mục nhất thời không có kịp phản ứng, nhưng trong nội tâm nàng vô cùng lo lắng, cũng không kịp suy nghĩ liền vội vàng hỏi, "Vậy, ngươi tên là gì?"
"Hứa Dương."
"Ừm, Hứa Dương." Trầm Thiên Mục đứng chắp tay, lộ ra tư thái như một người sư tôn trưởng giả đáng kính, lại nói, "Nể tình ngươi từng trợ giúp sư tỷ ta một chút sức lực, ta quyết định, phá lệ thu ngươi làm đồ đệ!"
Nói xong, nàng hơi ngẩng đầu, nheo mắt lại, thầm nghĩ với thân phận là ba đệ tử cốt cán của Hồng Vân Phong cùng tu vi Thất Mạch cảnh hậu kỳ, Hứa Dương chắc chắn kích động vạn phần, cúi đầu liền bái.
Chỉ là nàng không ngờ Hứa Dương hoàn toàn không tới đây để bái sư, mà cho dù có đến bái sư thì nhất định cũng sẽ chọn Bạch Tử Huy a.
Trong suy nghĩ của Hứa Dương, người duy nhất ở Huyền Hoa tông Bạch thượng sư có thể triệu hồi ra được một cây đại thụ cao mấy tầng và làm hỏng vài con phố bằng tay mình mới là người trâu bò thực sự.
Mà người trước mắt đang lảm nhảm này, vừa nhìn là thấy không đáng tin cậy rồi.
Hắn nhìn Trầm Thiên Mục nghi ngờ, thầm nói "Tại sao ta phải làm đồ đệ của ngươi?"
"Được, vậy liền..." Trầm Thiên Mục đang vui vẻ chuẩn bị chào đón người đồ đệ mới, nghe vậy suýt nữa đau xốc hông, "Ờm? Ngươi nói cái gì? !"
Nàng chợt tâm niệm xoay nhanh, đúng rồi, xét theo tuổi tác và thiên phú của Hứa Dương, hẳn là con nhà đại gia giàu có, hoặc là con cháu của hoàng tộc nước nào đó.
Những người như vậy đến Huyền Hoa tông, phần lớn là vì một số đại trưởng lão, hoặc thậm chí là đệ tử thân truyền của tông chủ, thật sự không nhất định xứng với tư cách của mình.
Nàng dùng sức nắm chặt song quyền, thầm nghĩ trong lòng nhất định phải lập tức tỏ vẻ chân thành đủ khiến cho cái kỳ tài độc nhất vô nhị này động tâm mới được! May mắn mà mình đã gặp được một số điều tốt trong những năm này, và đã tiết kiệm được một số của cải, cũng không thua kém bao nhiêu so với quản sự các Phong!
Lần này đã để cho ta gặp được tiên cơ, liền tuyệt không được để đồ đệ tốt này rơi vào tay người khác!
Nàng chủ ý đã định, lập tức nói "Hứa Dương, ta biết ngươi tâm tư khá cao, có điều, làm đệ tử thân truyền của ta lại cũng không nhất định là thua kém hơn so với bái mấy trưởng lão sư môn tông môn."
"Hả...?" Hứa Dương có chút khó hiểu, thế nào lại dính líu đến cả trưởng lão tông môn rồi thế?
Trầm Thiên Mục nói cực nhanh, "Ngươi nghĩ xem, dưới trướng mấy vị trưởng lão nếu ít cũng phải có ba bốn tên đệ tử, nhiều thậm chí còn có bảy tám người, ngày thường tất nhiên rất ít có thời gian chỉ điểm ngươi."
"Còn ta, trước mắt một tên đồ đệ cũng không có, hơn nữa nếu ngươi bái ta làm sư phụ, ta cam đoan về sau cũng không còn thu nhận đệ tử thân truyền nữa, chỉ toàn tâm toàn ý dạy bảo ngươi."
Hứa Dương trợn to hai mắt, trong lòng thầm nói, đại tỷ, ta chẳng thèm quan tâm ngươi thu mấy tên đồ đệ, ta chỉ muốn hỏi Bạch Tử Huy ở đâu thôi!
Trầm Thiên Mục thấy hắn vẫn "Án binh bất động", tiếp tục nói "Mặt khác, hàng tháng trong số đệ tử cốt cán… À, ta thuộc hàng là một trong ba đệ tử cốt cán của Hồng Vân Phong, nhất định sẽ tranh vị trí danh ngạch đệ tử cốt cán cho ngươi.
"Ngoài tài nguyên tông môn phát cho đệ tử cốt cán hàng tháng, ta sẽ cho ngươi thêm một phần tài nguyên tu luyện còn hào phóng hơn cả tông môn."
"Các loại công pháp, linh thuật, bí pháp cần thiết cho ngươi tu luyện, đều có thể dùng công lao thành thích tông môn của ta để đi đổi lấy. Đúng rồi, ngay cả khi ngươi cần người của Phong khác chỉ điểm, hoặc muốn linh thuật, bí pháp của bọn họ, ta nhất định cũng sẽ giúp ngươi cầu đến!"
Sao vẫn còn chưa gật đầu nhỉ? ! Nàng liếc mắt nhìn Hứa Dương, trong lòng càng lo lắng, lập tức thầm nghĩ phải liều mạng rồi!
Nàng chợt lấy ra một mảnh "Vải" được thêu bằng Kim Ti đưa cho Hứa Dương, ngữ khí