Nương Tử Xin Dừng Tay

Tặc Vương


trước sau

Phía bắc của Huyền Hoa tông.

Phi Hùng Phong.

Một nữ đệ tử hơn hai mươi tuổi điểm nhẹ ngọc bay dưới chân, rồi từ từ rơi xuống sườn núi.

Nét mặt của nàng cực kỳ bình thường, vóc dáng trung bình, mái tóc uốn xoăn đơn giản, quần áo còn mới một nửa không cũ, chính là cái loại mà khi ném vào trong đám đông người thì tuyệt đối không tìm ra được.

Hai đệ tử thanh sam từ xa nhìn nàng, lập tức bước nhanh tiến lên đón, gấp nói "Đổng sư tỷ, người trở lại rồi! Mọi người đang chờ ngươi."

"Đúng vậy a, Lý sư thúc cũng đã đến được gần nửa canh giờ rồi! Chúng ta đi mau!"

"Ngay cả Lý sư thúc cũng tới?" Đổng sư tỷ kinh ngạc nói, "Nhiệm vụ tông môn ta còn chưa hoàn thành xong, đã bị các ngươi triệu trở về gấp, đến cùng là phát sinh đại sự gì?"

Một tên đệ tử bên cạnh nàng chau mày, trầm giọng nói "Việc liên quan đến sự sinh tử của Nhã Xã chúng ta!"

"Ồ? Lại còn nghiêm trọng đến thế sao..."

Ba người đều là một đường thôi động thuật Ngự Phong hối hả mà đi, khi đang nói chuyện thì đã đến trước một tòa thạch ốc rộng lớn.

Đổng sư tỷ đẩy cửa mở đi vào một cách rất quen thuộc, liếc mắt nhìn hơn bốn mươi tên đệ tử các Phong đang ngồi ở trong phòng, trước tiên cúi đầu vái chào hai người đầu lĩnh, "Lý sư thúc, Hồ sư tỷ." Sau đó nàng lại chắp tay ra hiệu với những người khác, "Đã để chư vị đợi lâu, ta mới trở về gấp từ Nguyên Hoang Châu, cũng mất chút thời gian..."

Lý sư thúc chừng khoảng ba tư ba năm tuổi, nghe vậy lập tức xua tay nói "Chớ có khách sáo, nhanh ngồi đi. Vì Đổng Thịnh đã đến, chúng ta sẽ bắt đầu nghị sự."

Đợi khi Đổng Thịnh ngồi xuống, Lý sư thúc lập tức nghiêm nghị nói "Tình huống trước mắt chắc hẳn tất cả mọi người đã rất rõ ràng."

Nàng giơ lên trước mặt một tập tài liệu được đóng bìa đẹp đẽ, "Mấy ngày trước Ngọc Bảng đem một tên đệ tử mới nhập môn xếp làm người đứng đầu bảng, cũng đã sớm phát bảng. Nếu phải nhắc tới Hứa Dương thì..."

Nàng ho nhẹ một tiếng, "Quả thật là tướng mạo bất phàm, dẫn tới việc các đệ tử vì hắn mà tranh đoạt Ngọc Bảng. Chúng ta động tác chậm hơn một bước, bây giờ đang rất bị động."

Nữ tử cao lớn bên cạnh nàng có hai nốt ruồi trên trán tiếp nói "Ngọc Bảng mấy ngày nay bán được ít nhất một nghìn bản, nghe nói các nàng còn phải phát hành thêm tám trăm bản. Trước đây, Ngọc Bảng cùng Nhã Bảng cộng lại với nhau mỗi tháng cũng chỉ bán được hơn một nghìn bản, nếu cứ như thế này thì đến đầu tháng sau, Nhã Bảng chúng ta có lẽ sẽ không có ai thèm hỏi thăm đến."

Mọi người đều trầm mặc.

Hồ sư tỷ tiếp tục nói "Hôm nay triệu tập mọi người đến, chính là muốn thảo luận một chút về cách bù đắp tình hình cục diện hiện tại."

Lập tức có người nói "Sau này chúng ta nhất định phải tăng cường thu thập tin tức, người như Hứa Dương này, nhất định phải đoạt được sự tiếp xúc với hắn trước Ngọc Bảng..."

Một người bên cạnh đứng dậy, cao giọng cắt ngang lời nàng nói "Những lời mà Trương sư muội nói tới đều là việc đã xảy ra rồi, hiện nay việc cấp bách là phải nhanh chóng phát Nhã Bảng mới, đem Hứa Dương kia thêm vào!"

Đám người nghe vậy nhao nhao gật đầu, "Đúng! Đúng thế! Chúng ta cũng phải sớm phát bảng."

"Liễu Văn người đứng đầu bảng trước đây chưa từng cho chúng ta vẽ chân dung, lần này Hứa Dương xuất hiện ra đã nổi tiếng ngay."

Hồ sư tỷ gật đầu, "Chúng ta đã chậm mấy ngày so với Ngọc Bảng, để có thể xoay chuyển tình hình, thì bức chân dung này của Hứa Dương nhất định phải thắng được Ngọc Bảng mới được."

Hàng chục cặp mắt trong phòng đồng loạt nhìn về phía Đổng Thịnh cùng nữ tử gầy gò bên cạnh nàng —— hai người này chính là thủ tịch họa sư của Nhã Bảng.

Đổng Thịnh vội vàng nói "Bức chân dung là không có vấn đề gì, nhưng kỹ thuật vẽ tranh của ta cùng Trần sư tỷ cũng sàn sàn như Điển Thanh, muốn ép nàng một đầu thì cần phải có giấy linh cùng mực linh cực tốt mới có khả năng..."

Lý sư thúc ra hiệu với một tên đệ tử, người sau lập tức đem một hộp đồ vật đặt ở trước mặt hai tên họa sư.

Lý sư thúc nói "Ta đã tận lực thỉnh cầu Phong sư bá của Hư Hằng Phong trong hai ngày nay, mới lấy được những giấy, mực này. Các ngươi xem thấy thế nào?"

Trần sư tỷ mở cái hộp gỗ kia ra, lấy bình mực đang chảy từng tia từng tia u quang trong đó ra, chỉ nhìn thoáng qua liền thốt lên, "Lại, lại là mực Dương Chúc!"

Mọi người xung quanh nghe vậy cũng không khỏi khiếp sợ, mực Dương Chúc này thế nhưng lại là linh liệu
cao giai dùng để tu bổ hộ sơn đại trận của tông môn! Thậm chí có thể trực tiếp dùng để kích địch, uy lực không kém gì trung giai linh văn khí!

Lý sư thúc cũng không biết tốn bao nhiêu tiền để có được cái bình nhỏ này.

Đổng Thịnh lấy mấy mảnh giấy linh ra để xem, lập tức gật đầu lia lịa. Mặc dù giấy Đan Ngân này không trân quý bằng mực Dương Chúc, nhưng nó cũng là vật liệu tốt hiếm có, có giá trị không nhỏ.

Có giấy, mực trước mắt muốn vẽ ra một bức chân dung vượt qua Ngọc Xã, nàng có ít nhất bảy tám phần nắm chắc.

Sau một canh giờ, Nhã Xã đã thống nhất nhiều thủ đoạn để đối phó với Ngọc Bảng, mọi người rời đi và bắt đầu thực hiện nó.

Đổng Thịnh đem một nửa mực Dương Chúc cùng giấy Đan Ngân cất gọn vào trên người, cũng cưỡi ngọc bay rời đi khỏi Phi Hùng Phong.

Đêm đó, tại một góc của "Phiên chợ" ngoài Tư Cần Điện, một đệ tử nội môn chừng hơn sáu mươi tuổi đứng sánh vai bên cạnh một người đeo mặt nạ khác, nói với một giọng rất trầm.

"Hừ, mỗi tháng ba khắc rưỡi Thanh Linh Dịch," người đeo mặt nạ cười nói, "Ngọc Xã thật đúng là bỏ tiền vốn."

Lão giả kia lại mỉm cười, "Ba khắc rưỡi Thanh Linh Dịch mà thôi, Hứa sư đệ người ta cũng chưa chắc để ý đến."

"Ồ? Nói vậy nghĩa là sao?"

"Nếu Tặc Vương không biết, tại sao lại tới mua tin tức của hắn?"

"..."

"Hứa Dương nhập môn không đến mười ngày, đã mua bảy tám con tam, tứ giai yêu thú, cũng như linh trận, linh tài cùng những thứ khác ở Ngự Dị Điện, đã tiêu tốn chừng ba mươi khắc Thanh Linh Dịch."

Người đeo mặt nạ không khỏi hít sâu một hơi, "Hắn một tên đệ tử mới nhập môn, làm sao có thể hào phóng như vậy?"

"Điều này thì cũng không biết, có lẽ hắn chính là con cháu của một Thượng cổ thế gia nào đó."

Đôi mắt dưới lớp mặt nạ hơi nheo lại, gật đầu nói "Xem ra lần này ta đã chọn đúng mục tiêu rồi."

Nàng lại nói "Bản đồ đâu?"

Lão giả đem một trang giấy nhét vào trong tay nàng, "Cẩn thận một chút. Nghe nói người này thiên phú cực cao, bị Trầm Thiên Mục đoạt lấy làm đệ tử thân truyền, mặc dù bên Vụ Đức Điện không có ghi chép sự tu tập của hắn, nhưng đoán chừng ít nhất tu vi cũng là Thất Mạch cảnh nhập môn."

Người đeo mặt nạ lấy tấm bản đồ mở ra, dưới ánh trăng liếc nhìn lướt qua, thấy đường lên Hồng Vân Phong, nơi ở của các đệ tử cùng tuyến đường tuần tra của các đệ tử trên núi đều được đánh dấu rõ ràng.

Nàng cười đắc ý, "Thất Mạch cảnh thì làm sao, ta cũng có thể tự do đi lại được."

...

Ngày kế tiếp.

Dưới sự chỉ dẫn của một tên đệ tử ngoại môn, một nam một nữ đang đi trên con đường nhỏ giữa núi lên Hồng Vân Phong.

Không lâu sau, đệ tử dẫn đường kia cười chỉ vào một tòa kiến trúc trong núi nói "Lăng sư tỷ, Tống sư huynh, các ngươi nhìn xem, phía đằng trước kia chính là nơi ở của Hứa sư thúc."

Lăng Nguyệt cùng Tống Tiểu Nam đầu tiên là chắp tay cảm ơn, sau đó đưa mắt nhìn lại, nhưng đều là sững sờ.

Lập tức Lăng Nguyệt khen ngợi nói "Hứa sư thúc quả nhiên khí thế bất phàm, ta gia nhập tông môn mấy ngày nay, thấy chỗ ở của các đệ tử đều là thạch thất, nhưng sư thúc lại được xây bằng nhà gỗ cổ."

Tống Tiểu Nam gật đầu nói "Đúng vậy a, chỉ e là chỗ ở này của Hứa sư thúc cũng phải cao gần hai trượng a? Trông như một tòa tháp giữa sơn trấn vậy."

Người đệ tử dẫn đường kia sau khi nghe xong đột nhiên ngừng lại đần mặt ra ho khan một tiếng, rồi thận trọng nói "Sư huynh, sư tỷ, cái kia... thật ra là chuồng trại nuôi yêu thú của Hứa sư thúc... Thạch ốc bên cạnh kia, mới là chỗ ở của hắn."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện