Aki, em đói. Từ hôm qua đến giờ em vẫn chưa ăn gì hết đó!
Nó nũng nịu nói, tay xiết chặt chú gấu teddy to đùng màu hồng nhạt vào lòng. Thật sự bây giờ nó rất đói a. Aki mà còn bỏ mặc nó nữa, thì nó sẽ không còn mạng để đấu tranh với Won mất. Aki lúc bấy giờ thở rõ ra một hơi, rồi nhìn vào nó nhướng mày:
- Sao lúc dì quản gia mang thức ăn đến, em lại từ chối hả? Bây giờ nếu đã khỏe rồi, thì tự đi mà ăn đi!
Mẹ nó, anh đang nói cái quái gì thế? Cả ngồi dậy nó còn phải nhờ anh nữa là. Huống hồ, bảo nó tự đi ăn. Hay là anh muốn nó phải từ đây lăn xuống dưới hả?
Gương mặt ai đó biến dạng sau câu trả lời hời hợt của Aki. Bây giờ nó rất muốn đánh chết cái tên không biết thương hoa tiếc ngọc này!
- Em cũng có lòng tự trọng của em vậy! Nếu chân em không thể đứng dậy, em đâu có nhờ anh. Aki đáng ghét! Em còn nghĩ anh sẽ tốt với em, thì ra chỉ là lừa gạt thôi!
Nó bực dọc hét, rồi cầm lấy gối ném thẳng về phía Aki. Aki lúc này kịp thời bắt được, gương mặt điển trai của anh ngay tức khắc tối sầm lại. Anh cẩn thận đặt nhẹ gối xuống nệm, rồi từ từ thu hẹp khoảng cách giữa mình với nó hơn. Bây giờ thì nó đang bị anh áp sát vào thành giường a. Cả cơ thể dường như không thể cử động được nữa. Dịch Hy bỗng cười nhếch một cái, sau đó di chuyển ngón tay mình lên cánh môi nó sờ nhẹ:
- Ở đây..-Đang nói thì anh bỗng khựng lại, đôi mắt lãnh đạm hướng vào nó- Anh có thể không?-Boong, nó như bị ai đó vừa mới phi một hòn đá vào đầu. Có thể không? Có thể cái gì chứ?
Mồ hôi nó theo câu hỏi của Aki mà vô thức chảy xuống. Nuốt nước bọt một cái, nó nhìn anh lắc đầu:
- Không được! Chúng ta là..
*Cộc Cộc*
Tiếng ai đó đang ở bên ngoài gõ cửa cắt ngang câu trả lời của nó. Dịch Hy chau mày rõ một cái, rồi khó coi đứng dậy đi về phía cửa. Mẹ nó, đến lúc nào không đến. Lại chọn ngay lúc này phá hỏng mọi chuyện của anh.
*Cạch*
- Sao lại là mày?
Cả hai người con trai vừa nhìn thấy nhau đã không hẹn mà đồng thanh hét lên. Nó vì ở phía xa, nên cũng không biết là ai đang nói chuyện. Nó chỉ biết được một điều là: Giọng điệu của Aki đang cực kỳ không vui a.
- Tao hỏi mày: Rốt cuộc mày làm gì ở phòng của Tuyên Thy? Mày đã làm gì con bé rồi hả?
Ben khó chịu chất vấn. Anh biết Aki thích nó. Thậm
chí là rất muốn có nó. Lý nào một nam một nữ ở cùng một phòng lại không có chuyện gì. Huống chi, người đó lại là Aki chứ!
Im lặng trước câu hỏi của Ben, Aki quay lại nhìn vào nó trầm ngâm rồi quay lại nhìn vào Ben cười nhếch:
- Chuyện gì cũng làm hết rồi!
Dịch Hy chắc nịch đáp, điệu bộ có chút khiêu khích Ben. Won đúng lúc từ phòng khách đi lên, liền nhìn vào Aki chau mày. Chuyện gì cũng làm hết rồi nghĩa là sao?
- Hai đứa bây đang nói cái gì vậy?
Chết! Giọng đó không phải là của Won sao? Nó vừa nghe đến giọng của Won, liền lật đật nhấc đôi chân đầy đau đớn xuống giường. Nếu nó không tránh mặt Won, thì nó sẽ chết rất khó coi nha.
- Tuyên Thy ngồi yên đó!
Aki quay lại nhấn mạnh. Nó nhìn anh, rồi ngoan ngoãn gật đầu:
- Dạ được!
***
Bữa cơm chiều được diễn ra bằng cái không khí vô cùng thống khổ. Nó dù ăn xong rồi, nhưng vẫn không thể nào như mọi khi mà chạy vụt lên phòng. Đành ở đó ngồi quan sát từng cặp mắt vừa ăn vừa lườm nhau. Chỉ có một mình Nae, là nhìn sang cả đám lắc đầu:
“ Aki! Đưa em lên phòng ”
Nó nghĩ thầm, rồi nhấc chân chạm nhẹ vào chân anh gợi ý. Người bên cạnh lúc này nhìn sang nó mỉm cười, rồi di chuyển bàn tay mình lên mái tóc nó vuốt nhẹ:
- Bảo bối ngoan, để anh đưa em lên phòng!
- KHOAN ĐÃ!
Won và Ben không hẹn mà đồng thanh. Sau đó là tiếng ho sặc sụa từ người ở bên cạnh. Cái quái gì đang xảy ra vậy không biết? Cả ăn cũng ăn không được yên. Aki nhìn lại nó thở dài, rồi quay lại đối mặt với cả hai:
- Lại chuyện gì nữa đây?
Dịch Hy khó chịu hỏi. Won lúc này không nói gì, chỉ lẳng lặng đặt bát đũa lên bàn rồi bước đến trước mặt nó. Anh chủ động cúi người xuống lòn tay qua đôi chân nó, sau đó thì nhấc bổng cô bé trước mặt lên trong sự khó hiểu của cả ba.
- Anh.. Làm gì vậy?
Nó cũng khó hiểu không kém hỏi. Won giữ chặt nó hơn, rồi dùng ánh mắt nghiêm nghị hướng về phía cả ba người còn lại:
- Tao muốn nói chuyện riêng với con bé một chút. Cảm phiền ba đứa bây đừng xen vào!